đổi vợ, sau đó thì sao
Chương 6 khó giải, khó giải
Vài ngày sau đó, ta giống như bị bệnh nặng một hồi. Tinh thần mỗi ngày đều đần độn, khi thì ngây ngốc, khi thì kích động, khi thì xấu hổ, khi thì phấn khởi.
Cái loại cảm giác hoàn toàn không hình dung được này thời thời khắc khắc quanh quẩn ta.
Tôi thừa nhận, tôi đang nghiêm túc suy nghĩ về khả năng đổi vợ.
Bởi vì, tôi cần sự kích thích.
Bởi vì, tôi đối với cuộc sống nghìn bài một điệu hiện tại đã bắt đầu cảm thấy bối rối.
Ta trước kia, tuy rằng thỉnh thoảng sẽ cảm thấy áp lực cùng phiền muộn, nhưng vẫn tìm không thấy nguyên nhân.
Bây giờ tôi mới phát hiện, tôi cần tìm một phương pháp, để phá vỡ cuộc sống yên tĩnh không sóng như nước đọng này.
Nhưng mà, Tư đâu?
Tư cũng phát giác trạng thái hiện tại của ta không thích hợp. Tuy rằng tôi nói với cô ấy không phải vì nguyên nhân bệnh tật, nhưng mỗi ngày cô ấy vẫn lải nhải vài lần bảo tôi đến bệnh viện kiểm tra.
Mỗi ngày tan tầm về nhà, trên bàn cơm luôn có một chén thuốc bổ dưỡng sinh. Tuy rằng không muốn uống, nhưng mỗi lần đều thua dưới ánh mắt lo lắng ân cần của cô, giơ chén lên uống cạn. Như vậy cô mới có thể an tâm.
Phải biết rằng, để nấu những canh dưỡng sinh này, cô đặc biệt về nhà cùng mẹ học cách nấu nướng, sau đó chạy khắp tất cả chợ và tiệm thuốc xung quanh tìm nguyên liệu cần thiết.
Dưới ánh mắt tha thiết của Tư, ta lại càng cảm thấy xấu hổ không chịu nổi.
Tuy rằng nội tâm không ngừng tự trách, nhưng ý niệm đã từng sinh ra kia, làm thế nào cũng không lui tán được.
Tôi không phải là một người dễ dàng bị mê hoặc, nhưng luận điệu mới lạ trong bài post kia, lại giống như là gieo xuống một hạt giống trong lòng tôi.
Chẳng những không có dần dần biến mất, ngược lại theo thời gian chậm rãi trôi qua, khỏe mạnh sinh trưởng, thẳng đến tràn ngập mỗi một góc trong nội tâm ta.
Trải qua hai tháng tra tấn thống khổ, tôi rốt cục thử tiến hành liên lạc với tác giả của bài post kia.
Tôi thậm chí còn hạ quyết tâm, nếu như không có hồi âm, chuyện này cứ như vậy trôi qua, liền đem nó bỏ vào sâu trong ký ức không bao giờ nhắc lại nữa.
Nhưng sự thật chứng minh, ta lừa mình dối người là buồn cười cỡ nào.
Không quá vài ngày, anh gửi tới một số QQ.
Khi tôi run rẩy thêm anh làm bạn tốt, tôi biết, một cánh cửa không biết đã mở ra, tôi sắp sửa ngã vào một vực sâu không biết có thể quay đầu lại hay không.
Lúc này, bị dục vọng nội tâm thúc đẩy, ta đã không dừng lại được.