đổi hồn nhớ người vợ
Chương 2
Cái ót vẫn như cũ truyền đến từng trận đau đớn nhưng so sánh với loại đau đớn này càng như đao cạo, so sánh với loại đau đớn này không thể nghi ngờ vẫn còn trong phạm vi có thể chịu đựng được.
Chỉ cảm thấy toàn thân mềm nhũn không có một tia khí lực, chậm rãi mở mắt ra, ánh đèn trên nóc nhà đâm vào trước mắt ta trắng bệch loạn thành một đoàn cái gì cũng không thấy rõ, ta vội vàng nhắm mắt lại.
Bác sĩ, bác sĩ, mau tới đây, vợ tôi tỉnh rồi.
Nghe được thanh âm nam nhân bên cạnh truyền đến, ta trừng mắt miễn cưỡng mở mắt. Trước mắt một người đàn ông chừng ba mươi tuổi đang lo lắng lớn tiếng kêu to ngoài cửa.
Bà xã, em tỉnh rồi, cảm giác thế nào? Nhưng làm anh sợ muốn chết, đều là lỗi của anh, em tha thứ cho anh được không?
Người đàn ông này đến gần tôi dùng khẩu khí khẩn cầu, anh ta nói chuyện tôi thậm chí có thể cảm giác nhiệt khí trong miệng truyền đến cách mình không đến mười cm kia còn có mùi thuốc lá nồng đậm.
Tôi nhìn anh, nghĩ thầm "Người đàn ông này có phải có bệnh hay không, vợ anh cũng không phải tôi, sao lại mập mờ với tôi như vậy" Tôi lại không biết anh ta, lại nói hai người đàn ông lớn anh ta làm như vậy không phải là có bệnh sao! Chết tiệt!
Nghĩ đến ta liền vội vàng giơ tay muốn đẩy cái đầu đáng giận này của hắn đi, nhưng ai biết vừa mới dùng sức cái loại đau đớn như dao cạo ở gáy này lại tới nữa, chỉ cảm thấy choáng váng đầu một trận, ta lại một lần nữa lâm vào hôn mê.
Không biết qua bao lâu, ta lại chậm rãi tỉnh lại, trên nóc nhà vẫn là cái kia mở tiết kiệm năng lượng đèn, bốn phía tương đối yên tĩnh, ta nhìn thấy một nam nhân ngồi ở trên ghế ghé vào bên giường của ta ngủ thiếp đi, cẩn thận xem qua, dựa vào cái kia biến thái nam nhân.
Kháo! Tên bệnh thần kinh này là ai, vì sao còn ghé vào chỗ tôi?
Ta nghi hoặc nghĩ đến lúc này ta mới phát hiện gáy của mình chỉ có chút đau đớn mơ hồ.
Chỉ là cả người vẫn mềm nhũn như cũ cảm giác phi thường vô lực.
Cả căn phòng tràn ngập mùi thuốc khử trùng.
Đầu óc chậm rãi rõ ràng, bắt đầu nhớ lại chuyện đã xảy ra, đúng lúc này ta đột nhiên cảm giác được một trận tiểu cấp.
Tôi vén ga trải giường lên và đi dép bệnh viện vào.
Tôi đạp dép lê lắc lư đi về phía nhà vệ sinh, đứng trước bồn cầu híp mắt đánh A Nợ, một tay nhấc quần áo bệnh nhân trên người lên, tay kia kéo thắt lưng quần xuống, "Hả? -- A?"
Vậy mà không lấy được. Tay nắm không, lại dò xét, kháo! Tại sao chỉ có lông của ta dương vật chạy đến đó. Đang muốn sờ sờ kỹ thì ta thấy tay của ta hình như trắng hơn rất nhiều, cũng tinh tế hơn rất nhiều.
Tôi cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy từ khe hở giao nhau của quần áo nhìn xuống, tôi thế nhưng thấy được một đôi khe ngực tương đối xinh đẹp, bên cạnh khe ngực, còn có hai bộ ngực tương đối cao ngất, càng đáng sợ hơn, là còn có hai bộ ngực tương đối nhô ra, bộ ngực cực lớn đem bộ quần áo bệnh nhân của tôi ưỡn lên thật cao.
Tôi không khỏi kêu to: "Trời ạ! Đây là chuyện gì xảy ra? Tại sao có thể như vậy! Bác sĩ! Mau tới!
Lúc này sau đó tôi lại phát hiện, thanh âm của mình làm sao có thể trở nên sắc bén như vậy, hơn nữa thanh âm vô cùng sắc bén, nghe rõ ràng là thanh âm của một nữ nhân, loại thanh âm này làm cho tôi nhớ tới em gái nổi danh Đài Loan kia.
Bà xã......
Chỉ nghe thấy bên ngoài một tiếng kêu vội vàng.
Đông!
Cái chốt sau cửa phòng vệ sinh kia căn bản không có tác dụng gì, cửa đã bị đụng mở, là người đàn ông ghé vào bên giường tôi, "Làm sao vậy! Vợ làm sao vậy?
Y bắt lấy tay ta vội vàng hỏi ta, nhìn vẻ mặt vội vàng, vừa thấy ta không có việc gì lại vội vàng ôm chặt lấy ta, đột nhiên bị y ôm lấy ta dĩ nhiên không có phản kháng, đáy lòng dĩ nhiên mơ hồ có một tia cảm động, khóe mắt dĩ nhiên cũng chua xót.
Cảm giác bị người ta khẩn trương thật sự phi thường thoải mái.
Nói thật, lần đầu tiên nhìn thấy người đàn ông này đã cảm thấy anh ta rất tốt, rất có hương vị.
Tuy nói ta tự mình làm nam nhân hai mươi năm, nhưng ta vẫn tin tưởng nam nhân như vậy nhất định phi thường được nữ nhân hoan nghênh, chỉ nhìn cách ăn mặc này liền con mẹ nó nhất định là nữ nhân sát thủ.
Mẹ kiếp! Tôi là đàn ông mà!
Tôi đang nghĩ gì vậy?
Đã đến lúc này ta lại ở đây miên man suy nghĩ.
Người đàn ông này là ai? Tôi lại bị làm sao vậy? Sao em trai không còn nữa? Tại sao tôi có nhiều hơn trên ngực lớn?
Nghĩ tới đây, tôi vội vàng muốn thoát khỏi vòng tay của người đàn ông này, nhưng tôi phát hiện, lúc này toàn thân tôi lại mềm nhũn, chỉ có thể hơi vặn vẹo thân thể giãy dụa.
Vợ làm sao vậy?
Người đàn ông này cảm nhận được sự khó chịu của tôi vội vàng ân cần hỏi.
Bà xã, em lên giường nằm chờ một lát để bác sĩ khám cho em một chút.
A!
Không đợi tôi nói gì, người đàn ông này ôm ngang tôi đi ra ngoài nhà vệ sinh. Ta bị kinh hãi thét chói tai một tiếng, càng lo lắng ngã xuống hai tay chỉ đành gắt gao ôm lấy cổ hắn.
Lý tiên sinh, hai vợ chồng anh thật ân ái a!
Đúng lúc này bác sĩ đẩy cửa vào nói với chúng tôi.
Đừng nói lung tung, tôi là đàn ông, tôi không phải vợ anh ta.
Tôi liếc bác sĩ một cái, đáy lòng nói như thế.
Ngươi là ai?
Tôi ở trên giường nằm làm xong nhìn người đàn ông tự xưng là chồng mình trước mắt nói.
Lệ Lệ, anh là chồng em mà.
Người đàn ông rất kinh ngạc nhìn tôi nói, lại quay đầu nhìn bác sĩ.
“………………”
Không nói gì, toàn bộ phòng bệnh đều yên tĩnh lại.
"Có thể là bệnh nhân bị va chạm nghiêm trọng sau gáy, xuất hiện mất trí nhớ là chuyện rất bình thường, cái này có thể khôi phục, cũng có thể vĩnh viễn như vậy." vài giây sau vị bác sĩ kia rất bình tĩnh nói.
"Mất trí nhớ?" tôi và người đàn ông kia đồng thời nói.
"Bác sĩ, vợ tôi còn có thể khôi phục trí nhớ không?", người đàn ông trước mặt vội vàng hỏi bác sĩ.
"Vấn đề này cũng không phải một câu hai câu có thể nói rõ, cái này chủ yếu vẫn là xem nàng chính mình có thể hay không tự nhiên khôi phục, cái khác y học thượng tạm thời cũng không có cách nào."
Bác sĩ vừa làm kiểm tra cho tôi vừa nói.
Ha ha, Lý tiên sinh, trên thân thể vợ anh cũng không có vết thương nào khác, điểm này đã là may mắn lớn trong bất hạnh. Tôi đến phòng bệnh khác xem một chút, có chuyện gì có thể gọi lại cho tôi.
Bác sĩ kiểm tra xong nói với người đàn ông tự xưng là chồng tôi kia.
"Bác sĩ, khi nào tôi có thể xuất viện?" nhìn thấy bác sĩ sắp ra khỏi cửa, tôi vội vàng hỏi.
Trên người của ngươi cũng không có ngoại thương, nếu như ngươi nguyện ý tùy thời đều có thể làm thủ tục xuất viện"Đang lúc nói chuyện bác sĩ cũng đã đi ra phòng bệnh.
Ta là ai? "Ta nhìn nam nhân trước mắt này hỏi, ít nhất trước tiên biết rõ mình thành ai rồi nói cái khác.
Em là vợ anh, anh là chồng em, anh tên là Lý Ân Vũ, em tên là Tôn Lệ, năm nay hai mươi lăm tuổi, chúng ta đã kết hôn bảy năm - - chúng ta có hai đứa con.
Người đàn ông nghiêm trang nhìn tôi nói.
Đừng hoảng hốt, chờ một chút......
Nghe được trong lòng hắn hình như có cái gì không đúng, ta vội vàng không cho hắn nói tiếp.
"Ngươi nói -- ngươi nói ta có hai cái? hai đứa nhỏ?"
Ta bị tin tức nhận được dọa cơ hồ là hồn phi phách tán. Ta dựa vào tử tế có chết hay không biến thành nữ nhân dĩ nhiên còn có hai hài tử.
Ừ! Đúng vậy bà xã. Văn Văn và Hạt Mưa, bà xã em một chút cũng không nhớ sao? Cầm nơi này có ảnh gia đình của chúng ta.
Anh ta liền lấy ví tiền từ trong túi ra, từ trong đó rút ra một tấm ảnh chụp, tôi nhận lấy ảnh chụp vừa nhìn "Là cô ấy", trên ảnh chụp là ảnh chụp chung của một nhà bốn người, mà người phụ nữ trong ảnh lại là người phụ nữ xinh đẹp tôi đụng phải khiến mình ở trên xe nhịn không được an ủi nửa ngày, trời ạ!
- Đây là chuyện gì xảy ra.
Làm sao vậy? Bà xã.
A! Không có - - không có gì!
Bị thanh âm của Lý Ân Vũ từ trong kinh hãi đánh thức, tôi kinh hoàng thất thố đáp lại, cẩn thận đánh giá ảnh chụp một chút, trong ảnh chụp lớn bằng bàn tay một nhà bốn người ở trên bãi cỏ có vẻ hài hòa mỹ mãn như vậy, người phụ nữ kia nghiêng người dựa vào bờ vai người đàn ông khóe miệng lộ ra nụ cười hạnh phúc, mà phía sau người đàn ông một cô gái khoảng chừng bảy tuổi gắt gao ôm lấy cổ ba, cô bé vô cùng xinh đẹp, tuy rằng tuổi còn rất nhỏ nhưng vẫn lộ ra phong thái khó nén, một tay Lý Ân Vũ vịn hai tay con gái một tay ôm một đứa bé - - một đứa trẻ giống như vừa tròn tháng đầy mặt thỏa mãn cười ngây ngô.
"Đây -- chẳng lẽ chính là một nhà sau này của mình?"
******
Bây giờ cuối cùng cũng hiểu ra, tôi đã trở thành một người phụ nữ, hơn nữa còn là người phụ nữ khiến mình điên cuồng trong xe.
Tuy rằng mình từ một người đàn ông hai mươi ba tuổi biến thành một người phụ nữ hai mươi lăm tuổi, có chút làm cho người ta không thể tiếp nhận, nhưng trong lòng tôi lại có một chút thoải mái, mình vì kiếm vợ mà liều mạng tăng ca không phải thường thường cảm khái kiếp sau nhất định phải đầu thai làm một người phụ nữ sao, chuyện kiếm vợ để cho người khác quan tâm đi, mình chỉ cần chờ tiêu tiền của người khác là được, không nghĩ tới không cần chờ kiếp sau cũng có thể làm phụ nữ, bất quá giống như không yêu đương mà trực tiếp nhảy ra một người chồng hai đứa con liền làm cho người ta rất là không thoải mái.
Bất quá vạn hạnh chính là mình chiếm cứ thân thể này chính là hoàn mỹ như vậy xinh đẹp như vậy, mà không phải một cái xấu xí khủng long muội, nếu như là như vậy hiện tại chính mình thật đúng là sống không bằng chết.
Nghĩ vậy trong lòng không khỏi thoải mái hơn rất nhiều.
Ừ! Bây giờ tôi muốn đi vệ sinh!
Tâm tình vừa thả lỏng liền cảm thấy mình khó có thể chịu đựng được ý tiểu, vừa rồi bị dọa trở về ý tiểu nhịn thời gian dài như vậy rốt cuộc không cách nào khống chế được nữa.
Tôi vội vàng nhảy xuống giường mang dép lê vọt vào phòng vệ sinh, cởi quần ngồi ở trên bồn cầu "Z" chỉ cảm thấy giữa các sợi dây lỏng ra một dòng nhiệt phun ra, "A --"
Ngoại trừ giải thoát thoải mái bên ngoài dĩ nhiên còn có một cỗ khoái cảm khó tả theo đó mà đến ta nhịn không được rên rỉ một tiếng.
Ta bị tiếng rên rỉ của mình làm cho hoảng sợ, thân thể này cũng quá mẫn cảm đi!
Thế nhưng đi tiểu cũng có thể mang đến một chút khoái cảm.
Ta vội vàng quay đầu sang một bên không suy nghĩ nữa.
Vừa quay đầu liền nhìn thấy chính mình trong gương, một khuôn mặt trắng nõn khéo léo trứng ngỗng, khuôn mặt gần như hoàn mỹ, cằm nhọn không mất đi mượt mà, ngũ quan tinh xảo đến không thể bắt bẻ.
Nữ nhân thật xinh đẹp a! Thật sự, đôi mắt to vô cùng xinh đẹp ngập nước đích xác biết nói chuyện...... Theo lông mi thật dài run lên...... nỉ non nhu tình vô tận của thiếu phụ......
Mũi khéo léo cao thẳng như người phương Tây, lại mượt mà như người phương Đông, không có góc cạnh. Hai gò má trắng lộ hồng, lúm đồng tiền nhàn nhạt, lại mang theo nụ cười ngượng ngùng nhưng mê người.
Cái miệng nhỏ nhắn như anh đào, tuy là mặt mộc, nhưng giống như là đã thoa son môi, tươi mới ướt át.
Răng trắng nõn lộ ra lúm đồng tiền, không tỳ vết, so với quảng cáo kem đánh răng trên TV càng hoa mắt, càng chói mắt, càng câu hồn đoạt phách......
Loại miệng nhỏ nhắn này dùng để làm tình bằng miệng thì không thể sảng khoái hơn.
Nghĩ vậy ta chỉ cảm thấy trong cổ chảy xuôi một cỗ nhiệt ý một cỗ xúc động khó tả trùng kích đại não của mình.
Kháo! Sao tôi lại nghĩ như vậy, tôi là đàn ông mà.
Ta vội vàng lắc đầu không nghĩ tới chính mình dĩ nhiên nhìn mình ý dâm, cái này cũng quá cái kia đi. Ta nhịn xuống thầm mắng chính mình vài câu. Tỉnh táo lại đi.
Vội vàng muốn đứng dậy đi ra ngoài hảo thoát khỏi những cảm giác này, vừa mới cùng một chỗ thân mới cảm giác trong cổ một cỗ ướt át, "Kháo!
Lúc này tôi mới nhớ tới sau khi mình đi tiểu lại không lau chỗ đó một chút, tôi vội vàng ngồi trở lại bồn cầu, tay trái từ bên cạnh rút ra một tờ giấy, nhẹ nhàng lau thử cổ áo.
A! Cái này......
Lau chùi mang đến khoái cảm khó tả, ta nhịn không được trên người phấn chấn một chút trong miệng lần nữa rên rỉ, mũi cũng lộ ra hô hấp dồn dập.
Ta không khỏi quay đầu muốn nhìn chính mình lúc này, chỉ thấy hai má mình trong gương ửng đỏ, cái miệng nhỏ nhắn mê người khẽ nhếch lên, trong ánh mắt lộ ra ánh mắt dục vọng, hơn nữa mái tóc dài có chút hỗn độn dĩ nhiên khiến cho quanh thân mình tản ra một loại khí tức dâm mỹ mãnh liệt.
Ta không khỏi có chút miệng khô lưỡi nóng nảy, nhịn không được âm thầm nuốt một ngụm nước miếng.
Không nghĩ tới ta chiếm cứ thân thể này dĩ nhiên như vậy mẫn cảm, hơn nữa là xinh đẹp mê người như vậy, tuyệt đối là cái hiếm thấy vưu vật. Ta không khỏi lộ ra nụ cười, đối với thân thể hiện tại của mình phi thường hài lòng.
Mở vòi nước ra, dòng nước lành lạnh đánh vào tay, dùng khăn lông ướt lau má một chút tinh thần của tôi cũng hơi tỉnh táo.
Hơi chút rửa mặt chải đầu một phen về sau, nhìn trong gương tuyệt sắc mỹ nữ, "Về sau cả đời đều muốn lấy thân phận của ngươi qua"
Nghĩ đến sinh tử không rõ chính mình. Ta không khỏi lộ ra một tia đau thương ý thức của mình ở trong thân thể này, như vậy thân thể nguyên bản của ta đâu?
Bà xã, được chưa? Ở đây có vài bộ quần áo em thay một chút. Anh đi làm thủ tục xuất viện.
Đúng lúc này, Lý Ân Vũ tự xưng là chồng tôi cầm một cái túi xách đi vào nhà vệ sinh, cắt đứt suy nghĩ của tôi.
A! Ân! Nga!
Tôi vội vàng nhận lấy quần áo, sau khi anh xoay người đi ra ngoài thì đóng cửa phòng vệ sinh lại.
Tôi nhìn túi xách, lơ đãng chú ý tới bàn tay ngọc thon thả của mình, chỉ là trong mộng từng xuất hiện ngón tay ngọc như ngọc hành, da như mỡ.
Có lẽ chỉ có thể miêu tả như vậy.
Đặt dây đeo tay lên bồn rửa mặt.
Ta tiện tay cởi bỏ quần áo bệnh nhân, quần áo bệnh nhân theo cánh tay của ta, chậm rãi trượt xuống, bộ ngực trắng như tuyết đầy đặn cũng dần dần, lộ ra bộ mặt thật của Lư Sơn.
Rốt cục, bệnh phục trên người, tựa như một mảnh lá rụng, lặng lẽ không một tiếng động rơi xuống ở bên chân của ta, ta kia châu viên ngọc khóc thân thể, cũng không hề che giấu hiện ra ở trước mặt của ta.
Hô hấp của ta, tại một sát na kia đình chỉ, tuy rằng đã không phải là lần đầu tiên nhìn thấy nữ nhân trần truồng, nhưng là, trong gương xuất hiện ở nữ tử càng hình đầy đặn, nàng một đầu tóc thật dài, theo tú lưng như thác nước giống như rủ xuống, nhũ phòng tuy rằng rất lớn, nhưng rất cao ngất, bóng loáng mà không có một tia thịt thừa bụng dưới, thon dài gợi cảm ngọc thối, đều làm cho người ta có loại hoa mắt thần mê cảm giác.
Đương nhiên, hấp dẫn người ta nhất, vẫn là cung điện thần bí giữa hai chân nàng, âm phụ nhô lên cao, giống như cái bánh bao rất là mê người, khe thịt mơ hồ có thể thấy được màu hồng phấn, cũng hơi nhếch lên, lóe ra giọt sương trong suốt cùng sáng bóng, lại khoác lên rừng rậm màu đen có chút lộn xộn kia, tản mát ra một cỗ khí tức dâm mỹ mãnh liệt.
Đây tuyệt đối là một thân thể chín muồi, được nam nhân tỉ mỉ làm dịu, nếu không tuyệt đối sẽ không diễm quang bắn ra bốn phía như vậy.
Trong lòng không khỏi âm thầm cảm khái.
Nếu như càng muốn nói có chỗ nào không đẹp, có lẽ chính là một vết thương ước chừng 4 cm màu hồng nhạt ở đáy bụng phải, vuốt ve vết thương một chút, đây có lẽ chính là vết sẹo sau khi bào bụng lưu lại đi!
Quên đi!
Không hề nhìn dù sao thân thể này là của mình về sau muốn nhìn lúc nào cũng có thể nhìn đủ.
Nghĩ vậy tôi mở túi xách ra, bên trong là một chiếc váy dây đeo màu xanh mỏng manh, một đôi giày xăng đan cao chừng năm cm còn có một cái - - tôi dùng ngón tay nhẹ nhàng chống đỡ một chút, nhìn trong tay - - không khỏi trợn mắt há hốc mồm - - quần lót chữ T trong truyền thuyết.
Ta bất đắc dĩ nhìn quần lót trong tay nở nụ cười một chút, không nghĩ tới a! Thật sự không nghĩ tới!
Ta rất bất đắc dĩ đem quần lót mặc vào, sau khi mặc xong phía trước một chút vải bố vừa vặn bên người bao lấy nhục khâu chỗ, mà phía sau dây đai nhỏ vừa vặn tại cổ gian xuyên qua, "Ân!"
Cảm giác rất thoải mái, tôi có chân đi trái phải vài bước lại lắc lư một chút, tôi cũng không chú ý tới trước ngực mình bởi vì mình đi lại mà có vẻ là sóng sữa dập dờn rất mê người.
Nhìn vào gương vừa nhìn ta thấy bộ ngực đang hơi nhộn nhạo của mình có thể dùng từ to lớn để hình dung, không khỏi dưỡng khí khó nhịn.
Cỗ cảm giác sưng tấy đã duy trì liên tục một hồi lâu kia lúc này hình như càng thêm đau đớn.
Ta nhịn không được dùng hai tay đỡ lên ngực của mình, nhẹ nhàng nắm lấy ngực lớn của mình, "A!"
Ta mới vừa hơi dùng sức một chút chỉ thấy đầu vú phun ra mấy đạo cột nước màu trắng ngà.
Trời ạ! Là sữa?
Tôi lại có sữa?
Dĩ nhiên là trong thời kỳ có vú.
Chúa ơi.
Tôi nhìn chất lỏng màu trắng ngà trượt xuống từ gương, da đầu không khỏi tê dại.
Tưởng tượng đến cảm giác đầu vú bị người hút, hạ thể của ta lập tức nóng bỏng lên, đùi không khỏi kẹp chặt trước sau chà xát lên.
Bà xã, xong chưa?
Nghe được bên ngoài truyền đến thanh âm ta lập tức giống như bay đem dây đeo váy trùm ở trên đầu mặc tốt, sau đó ta vội vàng quay đầu nhìn một chút, "Ông trời của ta, không thể nào."
Chưa từng nghĩ cửa phòng vệ sinh bởi vì chốt cắm đã hư hao lúc này đã mở ra hơn phân nửa, mà cửa phòng vệ sinh đối diện cửa phòng bệnh nếu có người từ bên kia đi tới chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy chính mình trong phòng vệ sinh, nghĩ đến chính mình có thể đi hết tôi chỉ cảm thấy mặt từng đợt nóng lên, trong lòng chỉ có một ý niệm trong đầu "Lập tức rời khỏi bệnh viện này".
Thật nhục nhã.