đô thị chi dục nữ công lược
Chương 32
Trong mắt Trần Vũ, chuyện của Tạ Vân Phỉ và Cảnh Tiểu Vũ, dù sao cũng tốt hơn Tạ Vân Phỉ và tiểu lưu manh trong xã hội làm bậy.
Trần Vũ nhớ rõ chính mình trung học lúc, có cái nữ sinh đặc biệt xinh đẹp, bị xã hội bên trên tiểu lưu manh theo dõi, năm 11 liền đánh bốn lần thai, cuối cùng cùng trong nhà trở mặt, rời nhà trốn đi, sau lại nghe đồng học khác nói, cái kia tiểu lưu manh buộc cô gái kia ở bên ngoài bán.
Kỳ thật, nếu cha mẹ Tạ Vân Phỉ có thể biểu hiện khoan dung một chút, qua hai ba năm, Tạ Vân Phỉ trưởng thành tự nhiên sẽ hiểu được, chuyện gì nên làm chuyện gì không nên làm, cũng không đến mức rời nhà trốn đi.
"Chị, chị không có gạt em, em là tự nguyện... Em tới chính là muốn nói cho chị biết, ba ba làm không công bằng, ba không nên chỉ đánh một mình chị!
Trần Vũ từ trong ngực Tạ Vân Phỉ ngồi thẳng người, tâm tình kích động nói.
Thật sao?
Tạ Vân Phỉ hơi giật mình, trong mắt mang theo nước mắt, đây chính là khúc mắc trong lòng cô, cô đối với chuyện trước kia đã làm với Cảnh Tiểu Vũ, thủy chung ôm tâm lý sám hối, cô khát vọng Cảnh Tiểu Vũ hiểu và tha thứ.
Trần Vũ không biết Cảnh Tiểu Vũ có thể tha thứ cho Tạ Vân Phỉ hay không, dù sao hiện tại Trần Vũ chính là Cảnh Tiểu Vũ, hắn dứt khoát giải quyết chấp niệm trong lòng Tạ Vân Phỉ, dù sao cũng không phải đại sự giết người phóng hỏa gì.
Ngươi sau khi đi, ta liền biết ta sai rồi, từ ngày đó trở đi, ta liền bắt đầu luyện võ, ta nhất định phải đem tỷ tỷ tìm trở về, sau đó bảo vệ ngươi, lại không cho ngươi bị chút thương tổn!
Bởi vì quá mức kích động, Trần Vũ kéo động trên vai vết thương, đau đến nhếch miệng.
Trần Vũ cũng không biết có phải Mê Hương cũng sinh ra tác dụng với mình hay không, sau khi biết tâm sự của Tạ Vân Phỉ, hắn cảm giác mình chính là Cảnh Tiểu Vũ, lời nói vừa rồi phát ra từ phế phủ, từng chữ leng keng.
Tiểu Vũ, vết thương của em!
Tạ Vân Phỉ đau lòng nhìn vết thương của Trần Vũ, trong mắt tràn đầy vẻ quan tâm, để cho Trần Vũ trong lòng bỗng nhiên ấm áp.
Không có việc gì, vết thương nhỏ mà thôi. "Trần Vũ nhếch miệng cười, bộ dáng không cho là đúng.
Tiểu Vũ ngươi hôm nay thật uy phong, nếu như không phải ngươi, tỷ tỷ chỉ sợ......
Tạ Vân Phỉ vô cùng thương tiếc vì Trần Vũ, đem băng gạc trên miệng vết thương một lần nữa gói kỹ, ngón tay ngọc như hành tây, nhẹ nhàng chạm vào cơ hai đầu đường nét rõ ràng của đầu vai Trần Vũ.
Bởi vì Tạ Vân Phỉ thò người về phía trước, nguyên nhân động tác khá lớn, áo choàng tắm màu trắng bên tay phải từ bả vai chảy xuống nàng cũng không tự biết.
Trần Vũ mắt thấy chỉ tuyết trắng cứng rắn nhũ phòng, từ tắm bào dưới mơ hồ hiển lộ ra, giờ khắc này, hắn chỉ cảm giác cỗ nhiệt huyết xông thẳng đại não, thiếu chút nữa từ xoang mũi phun trào ra.
Ngực Tạ Vân Phỉ quá đẹp, vừa lớn vừa tròn, hơn nữa thập phần cứng rắn.
Chị, chị đối với em thật tốt! Sau này chỉ cần có em ở bên cạnh chị, ai cũng đừng nghĩ lại khi dễ chị......
Trần Vũ tựa như làm nũng ghé vào trên vai Tạ Vân Phỉ nói.
Tạ Vân Phỉ lấy tay nhẹ nhàng vuốt ve Trần Vũ tóc, trong lòng vô cùng vui vẻ, trên mặt tràn đầy nụ cười hạnh phúc, nói: "Có tiểu đệ ở bên cạnh tỷ tỷ, tỷ tỷ cái gì cũng không sợ..."
Hai gò má Trần Vũ cảm thụ được da thịt trắng noãn bóng loáng của Tạ Vân Phỉ, da thịt như tuyết kia, có tính đàn hồi, cọ ở trên mặt ngứa ngáy.
Ngửi mùi thơm ngát của sữa tắm nhàn nhạt trên người Tạ Vân Phỉ, còn có mùi mồ hôi dễ ngửi trên người nữ nhân, Trần Vũ thời gian quả thực si mê.
Nhìn Tạ Vân Phỉ phía dưới lộ ra cái kia chỉ ngực lớn, đỏ tươi đầu vú cư nhiên rất vểnh lên, còn hơi hơi rung động hai cái, giống như chỉ mê người tiểu yêu tinh đang hướng Trần Vũ vẫy tay.
Trần Vũ ngẩng đầu, bướng bỉnh cười nói: "Tỷ tỷ, chúng ta đã lâu không có làm trò chơi nha?"
Tạ Vân Phỉ nghiêng đầu, có chút mờ mịt nhìn Trần Vũ, sau khắc, đầu Trần Vũ từ bả vai Tạ Vân Phỉ trượt xuống phía dưới, miệng ngậm lấy đầu vú đỏ tươi rất vểnh của nàng.
A...... Đừng, Tiểu Vũ...... A...... A...... A......
Tạ Vân Phỉ trong miệng khẽ hô một tiếng, nhưng thân thể của nàng cũng không có động, hai tay cũng không có làm bất kỳ chống cự nào, kỳ thật nàng làm sao không biết bả vai bên phải của mình áo choàng tắm rơi xuống, nàng sở dĩ không có đem áo choàng tắm vén lên, tựa hồ đang chờ đợi cái gì.
Ngực Tạ Vân Phỉ là Trần Vũ đã thấy xinh đẹp nhất, chẳng những lớn, hơn nữa mượt mà cứng rắn, đầu vú kia đỏ tươi rất vểnh, ngậm ở trong miệng có loại cảm giác hưng phấn tuyệt vời nói không nên lời.
Theo Trần Vũ không ngừng mút Tạ Vân Phỉ đầu vú, nàng nhắm hai mắt lại, ngẩng đầu lên, trong cổ họng phát ra rất nhỏ tiếng rên rỉ.
Giờ khắc này, hồi ức mấy năm trước toàn bộ xông lên đầu, phảng phất nàng lại về tới trong nhà quen thuộc kia, ngồi ở trên giường nhỏ của mình, cảm thụ được Tiểu Vũ vì nàng mút đầu vú.
Tay của nàng không tự chủ được thò vào trong áo tắm, theo bụng dưới bằng phẳng, chậm rãi sờ soạng về phía giữa hai chân của mình.
Trần Vũ vừa ăn ngực Tạ Vân Phỉ, xuống phía dưới liền có thể nhìn thấy da thịt trơn bóng mềm mại bên trong áo choàng tắm của nàng, vòng eo cùng đường cong mông mềm mại kia, rơi vào trong mắt, quả thực là phong cảnh xinh đẹp nhất thế gian.
Trần Vũ thò tay trái ra, vươn vào áo choàng tắm bên trái Tạ Vân Phỉ, nhẹ nhàng leo lên bộ ngực lớn rất vểnh khác, ngón tay nhẹ nhàng chạm vào một quả anh đào đỏ kiều diễm khác, gảy vài cái, quả anh đào đỏ kia liền bất khuất vểnh lên, tựa hồ đang tìm là ai đang khiêu khích nó.
"Tỷ tỷ, vú của ngươi thật lớn, thật xinh đẹp, so với mẹ còn muốn lớn hơn...... Ô ô, ăn thật ngon, thật thơm..."
Trần Vũ vừa ăn ngực Tạ Vân Phỉ, vừa vui vẻ nói. Nước miếng của hắn đặt ở trên ngực Tạ Vân Phỉ khắp nơi, dưới ánh đèn, lấp lánh.
Tạ Vân Phỉ mở mắt ra, từ giữa hai chân lấy ra ngọc thủ, tức giận ở Trần Vũ trên đầu nhẹ nhàng vỗ xuống, trên mặt lộ ra vui vẻ quan ái vẻ mặt, kiều diễm vạn phần.
Trần Vũ nhẹ nhàng cầm bàn tay ngọc của Tạ Vân Phỉ, đem ngón tay như hành kia bỏ vào trong miệng, nhẹ nhàng mút vào ái dịch lưu lại phía trên.
Bị Trần Vũ nhẹ nhàng xúi ăn dâm thủy trên ngón tay, đầu lưỡi mềm mại của Trần Vũ, tinh xảo xẹt qua khe hở ngón tay Tạ Vân Phỉ, mỗi lần đều làm cho Tạ Vân Phỉ trong lòng lay động, ngứa lợi hại.
Chị, em muốn ăn Áo Lợi Áo......
Trần Vũ mút sạch sẽ Tạ Vân Phỉ trên ngón tay dâm thủy, bỗng nhiên dừng miệng, chu miệng, rất tính trẻ con nói.
"Khặc khặc... cậu bao nhiêu tuổi rồi mà vẫn ăn Oreo?"
Tạ Vân Phỉ phốc xuy thanh bị Trần Vũ chọc cười, sờ sờ Trần Vũ đầu, đứng dậy đi đến cách đó không xa tủ lạnh trước, tìm tìm phát hiện bên trong không có Áo Lợi Áo, vì thế lấy ra bình lớn hộp giấy sữa chua, đi trở về đưa cho Trần Vũ.
Trần Vũ thật sự có chút đói bụng, hắn nhìn một chút sữa chua bao bì, cái chữ Hán không có, là loại nhập khẩu sữa chua nhãn hiệu, vì thế mở ra phía trên hình tròn niêm phong, uống một ngụm lớn.
Sữa chua này hương vị cực kỳ thuần hậu, sền sệt giống như hồ dán, không dùng tay đè ép hộp giấy, rất khó chảy ra.
"Sữa chua này uống thật tốt!"Trần Vũ bẹp bẹp bẹp miệng, liên tục uống mấy ngụm lớn, chỉ cảm giác dư vị vô cùng.
Nhìn thấy Tạ Vân Phỉ ngồi ở trên sô pha, mặt mỉm cười nhìn chính mình, Trần Vũ kích động nói: "Tỷ. ngươi cũng uống một ngụm đi!"
Tạ Vân Phỉ vẻ mặt quan tâm, cười nói: "Chị không uống, trong tủ lạnh còn có, đều là của chị.
Nhìn thấy Tạ Vân Phỉ nghiêng người tựa vào sô pha, giống như là cố ý, đai áo choàng tắm trên lưng cũng không thắt, mơ hồ có thể nhìn thấy thân thể bóng loáng uyển chuyển bên trong.
Trần Vũ chỉ cảm giác đại não ông minh thanh, tiến lên hai bước, lấy tay đem Tạ Vân Phỉ áo choàng tắm, xuống phía dưới chậm rãi kéo, rộng thùng thình áo choàng tắm theo Tạ Vân Phỉ trơn nhẵn bả vai, liền tróc ra, trước ngực hai cái trắng noãn rất vểnh đại vú, xem không bỏ sót.
Ha ha, đừng nóng vội, ăn xong lại làm, a, a...... a......
Tạ Vân Phỉ cười duyên vỗ vai Trần Vũ dưới, Trần Vũ cũng đã quỳ gối trên sô pha, miệng ngậm lấy viên anh đào đỏ cực kỳ mê người kia, viên anh đào đỏ kia tựa hồ cực kỳ hưng phấn, ở trong miệng Trần Vũ còn khẽ động, bất khuất cùng đầu lưỡi Trần Vũ kịch chiến.
Phòng khách vải sô pha rất rộng, Tạ Vân Phỉ tựa vào sô pha trên lưng, Trần Vũ đem nàng rất tròn trắng nõn đùi đẹp, kẹp ở giữa hai chân, ôm nàng trơn nhẵn thân thể, liền bắt đầu ra sức uống sữa đến.
Trần Vũ liếm láp một hồi, ngẩng đầu, đem sữa chua trong tay chen ở Tạ Vân Phỉ trắng như tuyết trên ngực lớn.
Ai nha, lạnh, a...... Lạnh quá, a......
Sữa chua ngoại quốc này chính là sền sệt, nhỏ xuống trên ngực Tạ Vân Phỉ, cũng sẽ không chảy xuống, mà là như dán dính ở phía trên.
Sữa chua lạnh như băng rơi xuống bởi vì sung huyết bành trướng, mà trên ngực nóng rực vô cùng, loại kích thích này, làm cho Tạ Vân Phỉ sảng khoái liên tục rên rỉ vài tiếng.
Nhìn bộ ngực lớn trắng như tuyết, nhỏ xuống mảng lớn sữa chua màu trắng ngà, Trần Vũ vươn đầu lưỡi, ăn ngấu nghiến.
A...... Lạnh quá, thật sảng khoái......
Tạ Vân Phỉ nhắm hai mắt lại, hưng phấn vươn ra thon dài cánh tay ngọc, ôm Trần Vũ đầu, toàn bộ thân thể cũng bắt đầu theo Trần Vũ liếm láp, mà bắt đầu khẽ run rẩy.
Tỷ tỷ, thoải mái không?
Trần Vũ vừa liếm, vừa bướng bỉnh hỏi.
"Thoải mái, thoải mái... Tiểu Vũ đừng ngừng, tiếp tục, tiếp tục ăn vú của tỷ tỷ..."
Tạ Vân Phỉ dựa vào lưng sô pha, trên mặt hiện ra biểu tình hưởng thụ, hơi hơi há miệng, một tay ôm đầu Trần Vũ, một tay vươn đến giữa hai chân, rất nhanh ma sát lên.
Trần Vũ vươn tay trái ra, đem áo bào của Tạ Vân Phỉ hoàn toàn mở ra, thân thể bóng loáng mê người kia hoàn toàn hiển lộ ở trước mắt Trần Vũ.
Hắn nhẹ nhàng vuốt ve cái mông cùng phần eo Tạ Vân Phỉ, đường cong mềm mại mê người kia, tay kia đem sữa chua nhỏ xuống trên ngực khác của Tạ Vân Phỉ, không riêng gì ngực, mà ngay cả xương quai xanh tinh xảo, cổ trắng nõn, khe ngực thâm thúy đều rơi đầy sữa chua sền sệt.
Theo sữa chua lạnh lẽo lạnh lẽo nhỏ xuống trên người, thân thể Tạ Vân Phỉ đều hưng phấn run rẩy, Trần Vũ buông sữa chua trong tay xuống, hai tay ôm eo mềm mại nhẵn nhụi của Tạ Vân Phỉ, đầu lưỡi giống như một con rồng bơi lội trên da của nàng.
"Thật thoải mái, tiểu đệ, đầu lưỡi của ngươi còn giống trước kia dạng lợi hại, liếm tỷ tỷ thật thoải mái, tỷ tỷ muốn không được, a a a..."
Vòng eo Tạ Vân Phỉ dùng sức nâng lên, trên mặt hiện ra thần sắc vội vàng mà thống khổ, hô hấp trong miệng cũng càng ngày càng dồn dập.