dị thường hiện tượng
Chương 21: Chân (Vi H)
Kích thước hình ảnh trong hình chiếu càng lúc càng lớn.
Nam diễn viên lưng đầy mồ hôi đã vừa mới bắn qua một lần, lúc này lại đem hai chân nữ diễn viên gác lên vai, hung hăng cắm vào.
Nữ diễn viên bị thao khô đến toàn thân ửng hồng, trên đùi, trên bụng đều là chất lỏng dính ngấy, cô cắn ngón tay không ngừng rên rỉ.
Thư phòng vẩn đục một mảnh.
Bóng người trên sô pha cũng kích thích như vậy.
Du Kỵ Ngôn thoáng xắn tay áo lên, cánh tay rắn chắc mạnh mẽ, Hứa Tư rất gầy, chân cũng nhỏ, hắn nắm không tốn chút sức nào.
Chỉ là cô bị vây khốn, chán ghét lại kiêng kỵ cường thế của anh, tránh không thoát, dứt khoát núp ở một góc, vùi mặt vào trong gối ôm.
Cô buồn bực phát ra âm thanh trong bông vải: "Du Kỵ Ngôn, loại người như anh, thủ đoạn làm việc đê tiện, lại hạ lưu, tính cách còn kém, khó trách không theo đuổi được niềm vui..."
Cô cắn môi, mím chặt cái miệng nhanh nhẹn của mình.
Du Kỵ Ngôn hơi giật mi, không giận mà cười, năm ngón tay bóp chặt cái đùi nhỏ bóng loáng của cô: "Vậy vất vả cho luật sư Hứa rồi, phải làm vợ chồng với loại người như tôi.
Bị chửi bới còn có thể cười, Hứa Tư cảm thấy anh chính là một tên biến thái.
Quay mặt lại đây.
Giọng nói trầm thấp chính là kẹp ở trong tiếng gào thét kịch liệt của nữ diễn viên, cũng có thể cảm nhận được cường thế trong chữ.
Hứa Tư không quay lại.
Đương nhiên, không ngoan hậu quả chính là, bàn tay của nàng khuôn mặt nhỏ nhắn cứng rắn bị kia chỉ có lực tay bẻ đến chính diện.
Nhưng nàng chính là nhắm chặt hai mắt, thà chết chứ không chịu khuất phục.
Du Kỵ Ngôn nhìn cô hai mắt, tạm thời buông lỏng tay trước, hai đầu gối xê dịch về phía trước, rốt cuộc là thể trạng của đàn ông trưởng thành, xương đầu gối dùng sức một cái, sô pha hãm sâu một tấc.
Nhắm mắt kỳ thật càng sợ hãi, bởi vì đối ngoại hết thảy đều không biết. Hứa Tư lúc này, bị động lại nhu nhược, chỉ có thể tùy ý hơi thở nóng rực quen thuộc đánh về phía khuôn mặt mình.
Là mùi nước hoa trên người lão hồ ly.
Và, cái "mùi hôi thối" khó chịu của hắn.
Hứa Tư từng có hành vi sát biên vài lần, biết Du Kỵ Ngôn đang làm gì. Quả nhiên, cô nghe thấy tiếng thắt lưng, căng thẳng, hai tay túm lấy mép váy.
Thử.
Là âm thanh bén nhọn của dây kéo từ trong vải vóc kéo xuống.
Mắt thường có thể thấy được, ngực Hứa Tư phập phồng càng lúc càng dồn dập. Chỉ chớp mắt, giọng nói của người đàn ông truyền đến bên tai cô: "Luật sư Hứa, cô có chồng rồi.
Cô không ngốc, đương nhiên hiểu ý tứ dưới lời nói ngả ngớn của anh, chỉ là nội tâm ngây ngô, bị khiêu khích như vậy, bên tai rất nóng.
Du Kỵ Ngôn đứng thẳng dậy, lần thứ hai nắm lên hai chân kia, váy ngủ tơ lụa rất trơn, thoáng cái liền trượt tới bắp đùi, cái quần lót ren màu trắng kia ở giữa khe hở chân như ẩn như hiện.
Dù sao cũng chạy không thoát, Hứa Tư dứt khoát nói: "Đàn ông chỉ biết giải quyết nhu cầu của mình, có khác gì chó đực động dục đâu.
Du Kỵ Ngôn không lên tiếng, nhưng ánh mắt có thể lột sống người, hai tay chơi của anh đi trên đùi cô, ngón tay thô ráp vỗ về thịt mềm nhẵn nhụi.
Trong cơ thể Hứa Tư có chút cảm giác tê dại, nhưng cô cũng không hưởng thụ.
Du Kỵ Ngôn khẽ nhíu mày, rồi lại nở nụ cười: "Trong một năm này, Hứa luật sư một bên không ngừng chửi bới tôi, mắng tôi, một bên lại bảo tôi đáp ứng yêu cầu hôn nhân vô tính, bảo tôi phối hợp với anh diễn kịch trước mặt trưởng bối. Thấy thế nào, đều là tôi thua thiệt."
Còn chưa cho Hứa Tư giảm xóc thời gian tìm từ, bỗng nhiên, chân cô run lên, là năm ngón tay đàn ông hung hăng cào lên đùi mình, đau đến hừ nhẹ một tiếng.
Ánh mắt Du Kỵ Ngôn kìm chặt: "Anh luôn nói tôi là người làm ăn đê tiện, vậy tôi dựa vào cái gì mà làm ăn lỗ vốn.
Hứa Tư sặc không trở về, cảm giác không để ý.
Ngại AV quá ồn ào, Du Kỵ Ngôn tắt hình chiếu, phòng lập tức tối om.
Hắn đem quần lót màu đen hướng dưới thân bới một cái, tư thế quỳ, bắp đùi cơ bắp cần dùng sức, một cái quần lót bị kéo đến căng thẳng, cái kia căn kiêu ngạo tính khí cứ như vậy quăng.
Hứa Tư lười giãy dụa: "Chỉ có chút chuyện đó thôi, nhanh lên.
Du Kỵ Ngôn cầm hai chân cô, đè lên hạ thể của mình.
Nhưng vừa mới đè xuống, xúc cảm tình sắc kia khiến Hứa Tư muốn chạy trốn, lòng bàn chân đụng phải bộ lông thô cứng rậm rạp của anh, đâm đến ngón chân cô cũng cuộn lại. Cô lập tức quay đầu đi, nhìn xuống sàn nhà, nhíu mày.
Du Kỵ Ngôn không phải dễ dàng thả người tính cách, cầm lấy chân của nàng, mà bắt đầu xoa nắn chính mình cái kia căn nghẹn đến khó chịu dương vật lớn: "Trốn ở chỗ này vụng trộm nhìn những nam nhân khác, chính mình lão công không nhìn xem?"
Phù phiếm lại càn rỡ.
Hứa Tư nhắm mắt, mím chặt miệng, chết cũng không lên tiếng.
Có cốt khí.
Cô không gọi, Du Kỵ Ngôn cứ để cô gọi. Chỉ là không nghĩ tới, nàng thích chưng diện đến ngay cả chân cũng bảo dưỡng thật tốt, da mịn thịt non, trơn nhẵn non mềm, xúc cảm quá tốt.
Anh giơ một chân lên, còn nhẹ nhàng hôn lên mu bàn chân.
Hứa Tư thật muốn rống to vài tiếng biến thái chết tiệt, nhưng cô biết, anh đang ép mình lên tiếng, cô không thể trúng kế.
Hai chân đeo trên dương vật còn chưa hoàn toàn cương lên, nếp uốn trên da thịt như sung huyết chống đỡ.
Tâm lý cô không khỏe, nhưng thân thể lại cảm thấy có chút kích thích.
Cái kia căn côn thịt ở giữa chân của mình càng biến càng to dài, phía trên nóng bỏng bộ vị phun ra tanh dịch, không bao lâu, kích thước cùng độ cứng đều quá dọa người.
Du Kỵ Ngôn ưỡn lưng, thân hình rất đẹp, eo hẹp sửa cổ. Theo tốc độ hắn mặc càng nặng, cơ mông lại càng dùng sức, quần lót kéo căng giữa đùi, tựa hồ có tiếng vải rách.
Đôi chân ngọc thon dài này, chính là bị ép run rẩy cùng phập phồng, cũng đủ để kích thích dây thần kinh của hắn, ngực chồng chất dục hỏa muốn phun ra.
Đối với Hứa Tư mà nói, cô cũng dần dần mất đi chút ý thức, chân được nâng lên thật cao, không khí từ dưới thân chui vào trong quần lót, giống như đang thổi khe hở nhỏ ở huyệt đạo kia, ngứa ngáy khó nhịn.
Tốc độ của hắn nhanh hơn.
Chất nhầy trên chân cô cũng ngày càng nhiều.
A a ân ân......
Cuối cùng, Hứa Tư lại thất bại. Lý trí đấu không lại bản năng thân thể, rên rỉ không ngăn được phá vỡ cổ họng.
Thích nghe giọng nói mềm mại mềm mại của cô, tuy rằng không lãng mạn như vậy, nhưng Du Kỵ Ngôn rất thỏa mãn.
Hắn buông lỏng chân của nàng, nắm thị giác hung hãn côn thịt, chính mình lại bộ lộng hơn mười cái, nồng đậm tinh dịch bắn ở trên bắp chân của nàng, một cỗ không bắn xong, ba lần mới lưu tẫn.
Du Kỵ Ngôn nhíu chặt mày, rên rỉ một tiếng, hoàn toàn sảng khoái.
Trong phòng không có ánh sáng, anh không thấy rõ biểu tình trên mặt Hứa Tư, chỉ biết cô đang tức giận, hơn nữa còn cho mình hai chân.
Anh bắt lấy, không để cho cô chạy, từ trên bàn kéo mấy tờ khăn giấy, đem tinh dịch trên chân, trên đùi cô lau sạch từng chút một.
Trong hoàn cảnh âm thầm u ám, là giọng nói bủn rủn mệt mỏi của Hứa Tư: "Anh cũng sẽ đối xử với người phụ nữ mình thích như vậy sao?"
Ngón tay Du Kỵ Ngôn cứng đờ, bất quá cũng chỉ vài giây, sau đó, hắn đem giấy dính dày vò thành một cục, ném tới trên bàn.
Vấn đề này tựa hồ cũng không kích động quá nhiều cảm xúc của anh: "Luật sư Hứa, muốn nói gì?
Hứa Tư cười khẽ hừ nhẹ: "Không phải trong lòng cô cũng cất giấu một người sao?
Du Kỵ Ngôn:...