đệ đệ bạn gái
Chương 1
Tiểu Vũ, hôm nay mẹ anh không có ở đây, tới nhà anh chơi đi.
Trong sân trường từng dãy ghế ngồi, không khó phát hiện ngồi một cái nổi bật nhất nữ hài.
Một mái tóc dài xõa vai, Lưu Hải đen nhánh đồng đều làm nổi bật đôi mắt hạnh càng thêm linh động, chỉ là khi nàng nghe thấy nam hài trước mặt hỏi như vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng trong nháy mắt liền trắng bệch.
Cậu bé méo miệng cười, vẻ mặt đều là tính trẻ con phản nghịch của trẻ vị thành niên, tóc mái cao cao dùng keo xịt tóc chải lên khiêu chiến quyền uy của trường học.
Không... không đi. "Cô gái đáp ngắn gọn, nhưng giọng nói đứt quãng đã bán đứng sự căng thẳng của cô.
Cậu bé tỏ vẻ thất vọng, bĩu môi: "Sao không đến? Dù sao tan học cậu cũng phải về nhà, cũng không có chuyện gì khác.
Ngón tay thon dài của Tiểu Vũ nắm chặt lấy váy đồng phục, ngẩng đầu lạnh lùng nhìn cậu bé, chậm rãi phun ra: "Đỡ phải để cho người phụ nữ kia biết, niệm đến đau đầu.
Cậu bé 'cắt' một tiếng, một tay khuỷu tay chống lên giá sách trên bàn cô, "Cô ấy còn có mặt mũi nói cô?!
Tiểu Vũ chán ghét nhìn trang sách bị khuỷu tay nam hài làm nhăn, nàng quay đầu không để ý tới miệng của hắn.
Giằng co một hồi chuông đi học vang lên, nam hài tự biết mất mặt đi ra khỏi lớp, Tiểu Vũ ngồi cùng bàn vỗ nàng một cái: "Vũ, ta nói ngươi, để người ta phú nhị đại mặc kệ, cẩn thận hắn đá ngươi nha!"
Tiểu Vũ khinh miệt nhìn cửa, "Ném thì ném.
Bạn cùng bàn nhìn nàng một cái nói thầm: "Phú nhị đại chính là có bệnh tâm lý một đời đi... Như thế nào đặc biệt liền thích cái này thức..."
Sau khi tan học, Tiểu Vũ thật vất vả mới thoát khỏi sự dây dưa của cậu bé trên đường về nhà, một người đàn ông mặc âu phục đen xuất hiện trước mắt cô, cô vừa muốn đi đường vòng, chỉ nghe thấy người đàn ông cung kính nói với điện thoại di động: "Chặn được rồi". Sau đó liền nhanh chóng vọt về phía cô.
Cô sợ hãi run rẩy, người mặc âu phục đen giơ điện thoại với cô, cô sợ hãi nhìn chằm chằm điện thoại một hồi, đành phải chậm rãi đưa tay ra nhận.
Thế nhưng vừa đụng tới điện thoại di động, tựa như đụng phải chậu than đồng dạng rụt trở lại, cô đối với nam nhân âu phục đen mạnh mẽ lắc đầu, đáng thương hề hề nói: "Chú, cầu chú..."
Âu phục nam cũng là cái có nữ nhi người, hắn thoáng có vẻ khó xử một chút, liền một phát bắt lấy cánh tay của nàng, "Thật có lỗi, ta cũng chỉ là muốn nuôi sống gia đình." Tiểu Vũ hung hăng cắn hàm răng cố gắng không khóc lên, nàng chưa từ bỏ ý định còn nói: "Thúc thúc, ta còn là cái vị thành niên..."
Cuối cùng, cô chỉ có thể giống như mỗi một lần đấu tranh cuối cùng, ngoan ngoãn lại nhận mệnh ngồi lên ghế sau của xe sang trọng.
Bởi vì cô không muốn bị sử dụng thô bạo, bởi vì như vậy sẽ lưu lại dấu vết, đến lúc đó bị bạn học nhìn thấy, lại bị người ở sau lưng chỉ trỏ.
Tiểu Vũ ngẩng đầu nhìn tòa nhà chọc trời, đứng lên thang máy trong suốt, nhìn cảnh sắc bên ngoài trầm xuống từng tầng từng tầng, tựa như trái tim của cô, thẳng đến điểm tuyệt vọng cao nhất.
Phòng làm việc sang trọng trang nghiêm cô cũng đã tới mấy lần, nhưng cho dù là như vậy, cho tới bây giờ nhìn thấy cánh cửa lớn kiểu châu Âu kia, cô vẫn sợ hãi không nhấc nổi một bước.
Bởi vì bên trong, có một nam nhân khủng bố!
Ông chủ, người đã tới. "Người đàn ông mặc âu phục hướng vào bên trong nói một tiếng, hắn mở cửa đứng ở bên cạnh.
Tiểu Vũ đứng ở cửa, nhưng không trực tiếp nhìn thấy người đàn ông kia, nàng sợ hãi đến toàn thân đều nổi da gà, nhưng sau lưng bị người ta đẩy mạnh, nàng thét chói tai một tiếng trực tiếp ngã xuống đất.
Cửa ở phía sau nặng nề đóng lại, cô bi ai nhìn về phía sau một cái, chợt nghe thấy tiếng khóa cửa.
Chậc chậc, nhìn qua thật sự là đáng thương a, vật nhỏ. "Tiểu Vũ ngẩng đầu chung quanh tìm kiếm thân ảnh nam nhân nói chuyện, thấy nam nhân cao lớn ngồi ở trên sô pha, nàng sợ tới mức" A! Kêu to một tiếng.
Người đàn ông kia có khuôn mặt tương tự bạn trai cô, chỉ là thành thục kém hơn so với cậu bé, ngũ quan thâm thúy có vẻ càng thêm câu người.
Trong nháy mắt nhìn qua nam nhân quần áo chỉnh tề phía dưới, là hắn kéo ra dây xích quần, không có mặc quần lót côn thịt hung ác dựng đứng ở hắn hạ khố gian.
Tiểu Vũ run rẩy nhìn căn hung khí kia, kích thước to lớn hơn nữa gân xanh đầy vải, quy đầu màu đỏ sậm đối với nàng run rẩy điểm, nàng cảm giác chính mình ngay cả hô hấp đều đang run rẩy, nhớ tới lần đó bởi vì chọc hắn tức giận, nàng vào bệnh viện...
Lại đây. "Nam nhân có chút không kiên nhẫn thúc giục," Lần này để cho ta chờ quá lâu, lại có lần sau, cẩn thận ta sẽ trực tiếp làm xuyên qua cái mông nhỏ của ngươi.
Tiểu Vũ ướt mắt lại cố gắng nhịn khóc, nàng biết rõ vô luận là cầu xin tha thứ hay là khóc, đều một chút cũng không có tác dụng.
Nàng từ trên mặt đất bò dậy, chậm rãi đi tới bên cạnh hắn, cái loại cảm giác áp bách khủng bố này, cũng chỉ là chóp mũi xuyên vào hơi thở của hắn, dưới thân cũng đã bắt đầu ướt.
Người đàn ông thoải mái nằm trên sô pha, nhìn cô run rẩy điềm đạm đáng yêu đi tới, bởi vì không dám khóc mà mũi đỏ bừng, chỉ là nhìn thấy bộ dáng đáng thương của cô khiến cho phân thân của anh hung hăng co rúm lại.
Hắn kéo qua Tiểu Vũ tay, để cho nàng tách ra chân quỳ gối bên cạnh hắn, ngón tay lướt qua quần lót nhỏ một vòng.
Thật ướt, cứ như vậy muốn bị dương vật xuyên qua sao? "Nam nhân nhướng mày, đứng lên," Cởi quần của ta, đừng làm bẩn.
Tiểu Vũ quỳ gối trên sô pha, cẩn thận từng li từng tí tránh gậy thịt đi cởi dây lưng của hắn, nàng thậm chí có thể cảm giác được nhiệt độ cơ thể nam nhân quá cao, nhiệt độ cao đến mức hơi thở hắn phun lên đỉnh đầu nàng cũng có thể đem nàng đốt cháy.
Rút dây lưng ra, cô đặt nó lên bàn trà, vừa quay đầu, gậy thịt liền chống vào mặt cô.
Nhanh lên! "Người đàn ông thở hổn hển thúc giục:" Nếu không phải hôm nay em đến muộn, anh vốn còn muốn dịu dàng với em một chút. "Tiểu Vũ bị côn thịt nóng bỏng ủi lên má, hơi thở nam tính nồng đậm làm cho hai mắt cô mờ mịt, nhưng cô không dám nói gì, bởi vì anh vừa nhìn thấy sự yếu đuối của cô, sẽ chỉ càng thêm tàn bạo đối đãi với cô!
Tiểu Vũ lướt qua gậy thịt cực nóng, ấn ngay tại phía trên nó cao một chút âu phục quần cúc áo, vừa cởi ra'Ba'quần liền từ nam nhân dưới thân rơi xuống.
Cô từ sô pha xuống quỳ gối trước mặt anh, xách theo quần trên mặt đất để anh lấy chân ra, thoáng cái hạ thân của người đàn ông cũng chỉ còn lại một đôi vớ đen.
Ừ. "Nam nhân vừa lòng hừ một tiếng, một lần nữa ngồi trở lại trên sô pha, một đôi mắt ưng nghiền ngẫm nhìn Tiểu Vũ:" Đã dạy ngươi, sẽ đi, tự mình đi lên.
Tiểu Vũ cúi mắt, đang muốn cởi bỏ quần áo của mình, nam nhân liền sốt ruột kéo nàng đến trước ngực mình.
Tiểu Vũ vừa ngẩng đầu chính là hơi thở mãnh liệt của nam nhân, nàng lập tức không chịu thua kém đỏ mặt, "Quá khó khăn, trực tiếp tới đi." Nàng nghe thấy hắn nói.
Giọng nói dễ nghe như vậy, bộ dáng đẹp trai như vậy, lại vì sao có sở thích biến thái như vậy?
Tiểu Vũ không có lại lãng phí thời gian suy nghĩ những thứ này có hay không, bởi vì biết hắn chờ không kịp... Nàng chỉ là vén lên chính mình đồng phục váy, đẩy ra quần lót, đối với quấn lấy gân xanh hung khí chậm rãi ngồi xuống.