cữu cữu
Chương 7
Chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày, sẽ tỉnh lại trong vòng tay cậu.
Thân thể nam tính vĩ ngạn, ấm áp đáng tin cậy, từ phía sau ôm lấy tôi, bốn chân quấn quýt, thân mật mập mờ nói không hết.
Tôi cẩn thận từng li từng tí đứng dậy, chuẩn bị xuống giường rời đi, vừa mới nâng nửa thân thể lên, cánh tay bỗng nhiên bị giữ chặt, giây tiếp theo rơi vào gông cùm xiềng xích càng chặt chẽ hơn.
Cậu vùi mặt vào gáy tôi, lẩm bẩm như tỉnh như không: "Đi đâu?
Đến giờ đi học rồi. "Tôi cẩn thận dè dặt thấp giọng đáp anh.
Hôm nay không cần đi. "Giọng cậu khàn khàn dễ nghe," Đã cho con nghỉ rồi. Ngủ với ta thêm một lát.
Ta mặc cho hắn siết chặt ôm ấp, trong lòng bỗng nhiên trào ra thương cảm cùng hạnh phúc vô hạn. Cảnh tượng này giống như bọt biển, tôi thật sự sợ nó vừa chạm vào liền vỡ, sợ nó là ảo ảnh.
Cậu... "Xoay người ôm lấy cậu, dán mặt vào ngực cậu, nghe thấy tiếng tim đập mạnh mẽ.
Em ngoan một chút. "Anh đem ngón tay cắm vào tóc tôi, như có như không chải vuốt, thở dài, nói," Lại khóc, muốn được anh thu dọn sao?
Tôi lập tức không dám phát ra bất cứ tiếng động nào, hắn luôn có thể dễ dàng hù dọa tôi.
Ngày hôm sau tới trường học, mới vừa đi vào phòng học đã bị Diệp Tử nhìn chằm chằm, ánh mắt giảo hoạt kia như hình với bóng, đánh giá từ trên xuống dưới, làm cho cả người tôi không được tự nhiên.
Tô Ngải Tích, sao hôm qua em không đi học? "Cô ghé lại, thì thầm bên tai tôi.
Tôi nói, "Hơi khó chịu."
Vậy sao? "Cô nheo hai mắt lại," Có phải anh bị cậu... làm cái kia rồi không?
Ta mở to hai mắt đem nàng trừng lại, "Ngươi, ngươi có ý gì?"
Đừng giả bộ nữa.
Cô nhếch khóe miệng nhíu mày, "Cậu của anh có gọi điện thoại cho em, hỏi hôm đó có phải anh ở nhà em qua đêm hay không, em liền thuận tiện nhắc tới quyển nhật ký anh giấu dưới gối -- cậu ấy đọc rồi, đúng không?"
Tôi vô cùng đau đớn nhắm mắt lại, bóp chặt thịt trên eo nhỏ của cô, vặn một trăm tám mươi độ, "Cô lại để cho anh ta xem nhật ký của tôi...... Diệp Hàm, tiện tỳ cô.
Cô thẳng lưng cắn chặt răng đứng vững, "Đừng khách khí với tôi...... Nói như vậy, các anh quả thật đã làm rồi sao?
Tôi oán hận buông cô ra, lấy sách giáo khoa ra đứng ở trên bàn, suy nghĩ một chút, gật gật đầu, lại lắc đầu.
Diệp Tử lại tiến đến trước mặt tôi, "Có ý gì?
Tôi liếc nhìn bạn học xung quanh, hạ giọng nói với cô ấy: "Cậu ấy không có, cái kia... chính là cái kia..."
Cái kia? "Diệp Tử nhướng mày," Không có...... Cắm vào?
Tôi ho khan một tiếng, "Ừ.
Diệp Tử dừng một lát, vẻ mặt hưng phấn không thôi, "Vậy các ngươi đã làm những gì?
Nghe được lời của nàng, trong đầu ta không tự chủ được hiện ra những chuyện tối hôm trước, trên mặt lập tức nóng hừng hực.
Diệp Tử bỗng nhiên cười rộ lên, "Quá kích thích đi... Ngươi không cần phải nói, ta có thể tự mình tưởng tượng ra, không có cắm vào, nhưng là lại làm, còn không phải là chuyện như vậy sao, ngươi cùng ta còn làm hại cái gì xấu hổ!"
Lá cây chết tiệt......
***
Buổi tối tan học, cậu lái xe tới đón tôi, bình thường cậu bề bộn nhiều việc, thường xã giao đến đêm khuya mới về nhà, ngoại trừ họp phụ huynh, cậu rất ít khi đến trường.
Tôi nhìn thấy xe anh dừng ở ven đường, anh tựa vào cửa xe, đầu ngón tay kẹp một điếu thuốc.
Các cô gái xung quanh đều đang len lén đánh giá hắn, trong đám người phát ra tiếng cười trộm, ta bỗng nhiên cảm thấy rất thẹn thùng, ở trong ánh mắt mọi người đi về phía hắn, hắn vẫn nhìn chăm chú vào ta, hai tròng mắt như mực làm cho đêm tối ảm đạm thất sắc.
Cậu sờ sờ đầu tôi, không nói gì.
Diệp Tử ý vị thâm trường nhìn chúng tôi, chào cậu một tiếng, "Chào chú.
Tôi nói, "Có muốn chở anh không?
Cô cười nói: "Thôi đi, em vẫn nên thức thời một chút, tự mình ngồi xe về." Nói xong nhíu mày, "Không quấy rầy hai người.
Bên tai ta nóng đến phát nóng, thật hận không thể xé miệng nàng.
Dọc đường về nhà, cậu cũng không mở miệng nói chuyện, tôi không đoán được cảm xúc của cậu, vẫn không dám lên tiếng.
Ai ngờ mới vừa đi vào thang máy, cậu bỗng nhiên đặt tôi lên vách tường hôn lên, đầu lưỡi hung ác quấy nhiễu, mùi thuốc lá nhàn nhạt chui vào khứu giác, cơm tối cậu nhất định đã uống trà xanh, tôi nếm được mùi vị ngọt ngào.
"Có camera..." Hai tay chống trước ngực anh, hơi đẩy anh ra một chút, tôi quay mặt đi thở dốc, đồng thời nghe thấy hơi thở trầm trầm của anh phun lên tai tôi.
Sợ cái gì. "Anh nắm cằm tôi, liếc tôi, bỗng nhiên nói," Lần thi vật lý này em lại thi được hai mươi mấy điểm, có phải không?
Ta đột nhiên hoảng sợ, chần chờ hồi lâu, ngập ngừng, "Ta đã cố hết sức......
Ngươi còn không biết xấu hổ nói?
Cậu bỗng nhiên nắm chặt mông tôi, mạnh mẽ vừa xoa vừa xoa, cúi đầu xuống, vừa mút môi tôi vừa trách cứ, "Mật độ nước con cũng không tính ra được, đó không phải là học qua cấp hai sao?"
"Ừm..." Môi bị hắn hôn phát ra âm thanh "Chậc chậc", đầu lưỡi bị quấn lấy, móc vào trong miệng hắn, nặng nề mút, "A ừm..." Tôi ý loạn tình mê nuốt nước bọt của hắn, nhưng vẫn không quên giải thích: "Công thức không nhớ được, khó học như vậy... A..."
Không được ngụy biện. "Hắn bỗng nhiên cắn tôi một cái, đúng lúc này, cửa thang máy mở ra, chúng tôi dây dưa đi ra ngoài, tay hắn đưa vào trong quần áo của tôi, sờ soạng hỗn loạn, cho đến khi nắm lấy ngực tôi.
Lúc bước vào nhà cậu đẩy tôi vào ngăn tủ ở lối vào, "Con ngốc như vậy sao?
Hắn cụp mắt nhìn tôi, bàn tay nặng nề xoa bóp ngực phải, tôi không biết làm sao nhìn hắn, cắn cắn môi, "Cậu... cậu bớt giận đi.
Hắn nhìn chằm chằm ta một hồi, bỗng nhiên cầm lấy tay ta sờ xuống dưới thân hắn.
Nên bớt giận. "Anh nói.