cữu cữu
Chương 12
Thân thể cao lớn rắn chắc bao trùm xuống, ôm lấy ta, thở dốc thật sâu, "Thoải mái chết ta...... Sớm muộn gì cũng phải chết trên người vật nhỏ như ngươi.
Ta khóc không ra nước mắt, hiện tại ngay cả đầu ngón tay cũng không nhúc nhích được, mệt đến nửa chết nửa sống kia là ta đi?!
"Cậu," phát hiện tính khí của hai người còn dính chặt vào nhau, tôi tức giận nói: "Rút ra..."
Anh giật giật, "Ừ, ngậm thêm một lát nữa." Nói xong ôm tôi càng chặt hơn, "Đều luyến tiếc cái miệng nhỏ nhắn phía dưới của em, vừa lẳng lơ vừa lãng mạn.
Tôi tức giận cắn một cái vào ngực anh, ý bảo anh đừng nói lời hạ lưu nữa, anh tựa hồ cười cười, hôn lên trán tôi, bỗng nhiên lẩm bẩm một câu: "Cục cưng, cậu nguyện ý vì em làm bất cứ chuyện gì... Nhưng em còn nhỏ như vậy, tương lai còn có vô số khả năng..."
Cậu, cậu đang nói gì vậy?
Anh vùi đầu vào gáy tôi, thì thầm, "Không có gì.
Ta ngơ ngác sửng sốt thật lâu, tựa hồ mơ hồ hiểu được vài phần ý tứ của hắn, không khỏi khẽ vuốt má hắn, hôn môi hắn. Bác, cháu vĩnh viễn yêu bác, mặc kệ sau này có thay đổi gì...
***
Vài ngày sau cùng Diệp Tử tại quán sách gặp nhau, Diệp Tử nói, "Cái kia Sở Ý cũng quá không khách khí đi?
Tôi nhấp một ngụm nước trái cây, "Đại khái là ở nước ngoài lâu rồi, tương đối thoải mái...... Anh ấy quen cậu rất nhiều năm, trở về ở nhà chúng tôi cũng rất bình thường. Nhưng bây giờ nghĩ lại vẫn rất đáng giận.
Sau khi anh ấy đi tôi về nhà rửa sạch nước khử trùng trong ngoài phòng khách một lần, toàn bộ chăn đệm vứt đi thay cái mới, trước khi đi anh ấy muốn mời khách ăn cơm tôi cũng không đi.
Cậu nói hắn cũng không nghĩ tới Sở Ý sẽ dẫn nữ nhân trở về, đêm hôm đó hắn một đêm không về, kỳ thật chính là Sở Ý trở về, mấy bằng hữu cho hắn đón gió, đặt một phòng bao, say một đêm.
Diệp Tử nói: "Tôi cảm thấy, chuyện này nói không chừng là cậu cậu cố ý.
Hả?
Ta chỉ đoán lung tung thôi, có lẽ hắn muốn thử phản ứng của ngươi? Nếu không sao lại trùng hợp như vậy.
Ta nói: "Hắn không có việc gì thử ta làm cái gì?"
Diệp Tử cong khóe miệng, "Em ngốc à, nếu anh ấy nói gì em còn nhỏ, tương lai còn có rất nhiều khả năng, chứng tỏ anh ấy không tin tưởng em lắm. Em vốn còn nhỏ, sau này sẽ quen biết rất nhiều người, vạn nhất thay lòng đổi dạ cũng rất có thể.
Tôi nhíu chặt mày: "Tôi đối với cậu tôi, không phải anh không biết.
Nhưng cậu con không nhất định biết.
Cô làm như thật nói: "Em thấy anh ta rất nhạy cảm đa nghi, lần này anh có thể vì họp lớp mà quên anh ta, vậy lần sau thì sao? Điều này không phải nói rõ vấn đề sao.
Ta nhất thời tìm không thấy lý do để phản bác nàng, kỳ thật trong lòng cũng đang suy nghĩ, chẳng lẽ cữu cữu thật sự đối với ta không có lòng tin sao? Ta nên làm như thế nào mới có thể làm cho hắn hiểu được, ta ỷ lại hắn, cũng không rời khỏi hắn a.
Năm giờ chiều, cậu lái xe đến quán sách đón tôi ăn cơm, Diệp Tử lại thức thời bỏ trốn trước, cậu nói buổi tối cậu có một cuộc xã giao, lát nữa cơm nước xong bảo tôi tự mình về nhà trước.
Bất quá không nghĩ tới chính là, trước khi ăn cơm, anh dẫn tôi đi trung tâm thương mại một chuyến, nói muốn mua đồ.
Mười phút sau tôi đứng trước cửa tiệm Dreamgirl, sống chết không chịu đi vào.
Cậu nói: "Vậy cháu chờ ở đây, chú vào giúp cháu chọn.
Tôi trợn mắt há hốc mồm, "Một người đàn ông như anh, không biết xấu hổ đi mua nội y tình thú?
Không có biện pháp, chỉ có thể kiên trì bị hắn dắt vào.
Ảnh chụp hôm đó gửi cho tôi, bộ đó rất đẹp.
Cậu nghiêm trang cầm mấy tấm vải vụn đi trả tiền, tôi lúng túng không chịu được, ánh mắt nhân viên cửa hàng mập mờ nhỏ giọng cười với tôi, "Tiểu thư, ánh mắt bạn trai cô thật tốt.
Nam, bạn trai?!
Hai má tôi nóng lên, len lén liếc anh, vừa vặn bị bắt, chóp mũi bị nhẹ nhàng cạo một cái.
Buổi tối ăn cơm xong, cậu đưa tôi về nhà, lúc chờ đèn đỏ trên đường cậu bỗng nhiên đưa tay tới sờ đùi tôi, từ trong váy ngắn sờ vào, tôi sợ tới mức nhanh chóng kẹp lấy tay cậu. Cậu!
Anh ta bóp mạnh một cái, đèn xanh sáng lên, lại chuyên tâm lái xe, giọng nói thản nhiên hỏi tôi: "Thân thể còn đau không?"
Ta nghi hoặc nhìn hắn, "Cái gì?
Hắn không nói một lời quay đầu lại nhìn hạ thân của ta.
Anh... "Tôi cắn môi nhìn ra ngoài cửa sổ, không trả lời anh.
Nếu tốt rồi, "cậu nói," Trở về thay cái kia, buổi tối chờ ta trở về.
Tôi đang định nói không, cậu lại nắm đùi tôi, "Nếu không nghe lời, sau này con ở nhà không được mặc quần áo.