cùng tỷ chung mẫu (oedipus triết)
Chương 1 - Lý Do Làm Họa Sĩ
Tầng cao nhất của lớp học số 5 sau giờ ngọ cuối thu, chuyển qua cầu thang liếc mắt nhìn lại là hành lang u trường, khác với phần lớn thời gian đi học, lúc này phòng mỹ thuật hai bên trái phải im lặng, có vẻ yên tĩnh dị thường.
Không khí hiện ra từng trận cảm giác âm u ẩm ướt. Nhưng ánh mặt trời lộ ra từ cửa sổ bên cạnh lại làm cho người ta cả người thoải mái, dọc theo chỗ ánh sáng sáng nhất, phòng vẽ tranh mô hình người tận cùng bên trong, mơ hồ có thể nghe được "huyên náo" tương phản với hoàn cảnh.
"Này nha~anh đừng kéo em nha." Cô gái xấu hổ nhỏ giọng, nhưng trong phòng vẽ thật sự yên tĩnh đến quỷ dị, rất có cảnh tượng kim nhỏ rơi xuống đất chấn động giác ngộ.
Ánh mặt trời chiếu ra ở góc 90 độ của thiếu nữ kéo ra một bóng nghiêng thật dài, giống như một người thứ ba tận mắt nhìn thấy chuyện rình rập của tôi, khiến cho thần kinh tôi rối loạn.
"Vậy em nằm trên sô pha, một tay đặt bên tay vịn sô pha." Tôi đột nhiên nghĩ đến tình tiết Ruth và Jack trong phim Titanic mấy ngày trước cùng xem, hâm mộ muốn chết Jack đồng hành đi lên liền vẽ trần truồng.
Cô gái vừa hỏi vừa điều chỉnh dáng người nằm xuống sô pha bên cạnh, có được tư thế nằm cứng ngắc mà dừng lại của cô gái, tôi bắt đầu tinh tế quan sát người mẫu của mình.
- hiển nhiên nàng không có đặc thù môi dày trán cao, lông mày rậm xinh đẹp của nữ nhân Âu Mỹ. Mái tóc đen nhánh xõa xuống vai, đuôi tóc nghịch ngợm hơi xoăn, khuôn mặt là khuôn mặt trái xoan tiêu chuẩn mà tôi thường trêu chọc, lông mày lười biếng dài nhỏ, có lẽ là do tâm lý xấu hổ rối rắm tác quái, lông mày khẽ nhíu, lông mày liên tục uốn cong linh khí, tôi thấy không rõ cô ấy đang né tránh đôi mắt của tôi, mắt to đồng lăng lấp lánh ánh sáng, mũi nhỏ nhắn lanh lợi, cánh mũi đang di chuyển với tần suất cực nhỏ, hai má phiếm phấn hồng, miệng nhỏ nhắn anh đào bịt chặt tai người khác.
Động tác tứ chi của hai người tiết lộ cô đặc biệt khẩn trương, hoàn toàn bất đồng với khí chất điềm đạm nho nhã của cô.
- cô ấy tên Nghê Thư Hân, là bạn thân của chị tôi...... cũng là bạn gái của tôi. Là ta trộm ách lừa gạt nàng làm của ta người mẫu, bất quá là mặc quần áo người mẫu...
Chân không nên khép lại, chân kia nhấc lên "chú ý tới một đôi chân dài tơ trắng cân xứng lúc này nằm thẳng, ta tại chỗ tỏ vẻ bất mãn:" Trời nóng như vậy mặc tất chân dày treo hán tử.
Chị Hân Hân đỏ mặt lên, mang theo chút không vui: "Phi! anh còn vẽ hay không, Jack." hiển nhiên chị ấy kịp phản ứng tôi đang trích dẫn tình tiết trong Titanic.
Kéo ghế bên cạnh ngồi xuống, tôi sẽ cười một cách đê tiện nói: "Vậy vẽ xong Ruth có thể làm những chuyện xấu hổ với Jack không?"
Hân Hân tỷ mặt càng đỏ, bộ ngực sữa quy mô ban đầu phập phồng càng rõ ràng, áo của nàng rất ngắn. phập phồng khoa trương mang theo T - shirt màu trắng tinh khiết trói buộc thắt lưng, có thể nhìn thấy bụng dưới hoàn mỹ cùng rốn hình bầu dục đáng yêu.
Đối với câu hỏi của ta từ chối cho ý kiến, lại di chuyển tư thế nằm xuống. Tôi thầm nghĩ, có hi vọng?
Ta cầm qua một bên giá vẽ, nội tâm khô nóng vô cùng lại ra vẻ bình tĩnh nói: "Ánh mắt nhìn ta, không nên động." Sau đó bắt đầu soạn thảo, nhưng nhìn chằm chằm giấy vẽ một hồi, suy nghĩ lại tràn vào hồi ức......
"Mẹ ơi, lớn lên con muốn làm họa sĩ!", giọng điệu kiên định của bản thân khi còn nhỏ trong trí nhớ.
Được, tại sao phải làm họa sĩ chứ?"mẹ cúi xuống vuốt ve tóc tôi, động tác vừa dịu dàng vừa cưng chiều.
Con... con lớn lên muốn vẽ mẹ. "Ta cúi đầu, ngữ khí khí thế rộng lớn một giây trước trở nên nhỏ như muỗi.
Bàn tay nhỏ bé của mẹ vuốt ve tóc tôi đột nhiên dừng lại, chăm chú nhìn tôi nói: "Chăm chỉ học tập, chờ con lên đại học, mẹ vẽ cho con.
…………
Khi đó tôi không dám nói, có lẽ là bởi vì lúc nhỏ nhận thức mơ hồ về khỏa thân đối với phụ nữ.
Bây giờ tôi rất chắc chắn, tôi muốn vẽ phác họa cơ thể con người, và bây giờ ở trước mặt tôi, người mẫu đầu tiên trong cuộc đời, đừng nói khỏa thân, mặc không mát mẻ chút nào.
Ta càng nghĩ càng không cam lòng, đến cuối cùng đầu óc chỉ có một thanh âm: Lão tử hôm nay nhất định phải vẽ trần truồng!
Qua một buổi trưa, ta rốt cục không kiềm chế được, bước chân nhanh chóng đứng ở trước mặt Hân Hân tỷ, vốn chuẩn bị tốt từ ngữ không biết vì cái gì chính là không mở miệng được.
Ngươi muốn làm gì? "Thấy ta nửa ngày không nói lời nào, Hân Hân tỷ tay trái chống lên, ngẩng đầu hỏi.
Xem nàng đã không còn lúc trước khẩn trương biểu hiện, ta vội vàng nắm lấy cơ hội: "Lúc trước không phải đáp ứng ta sao, sinh nhật cho ta vẽ trần truồng. ta cam đoan chính là vẽ tranh, được không~Hân Hân tỷ~"
……。 Hân Hân tỷ lại là một bộ biểu tình rối rắm từ chối cho ý kiến, ta sốt ruột, đưa tay muốn cởi quần áo của nàng.
Đừng! Để tôi tự làm. "Chị Hân Hân trừng mắt liếc tôi một cái ngồi dậy:" Ngựa giống đi. "Hai tay bắt lấy cổ tròn của T. T. chậm rãi kéo lên, trong lúc đó vải vóc vốn dán sát ngực bởi vì động tác này, hiển thị rõ đường gợn sóng.
Làn da của nàng rất trắng, thậm chí có chút trong trắng lộ hồng làm cho người ta có loại thiếu máu ảo giác, thuần màu hồng áo ngực trói buộc lấy ngọn núi làm cho người ta cảm giác nặng trịch.
Xem thường anh rồi. "Tôi kìm lòng không được cảm thán.
Cái gì? "Hân Hân tỷ không rõ, nhăn mày nhíu tay tiếp tục đặt sau lưng không biết đùa nghịch cái gì," Ta không giải được.
À, thì ra là đang cởi đồ lót, tôi lập tức ứng phó: "Để tôi giúp cô." Hấp tấp vòng ra phía sau cô.
Lưng của nàng hơi gầy, nhưng thắng ở đường cong bóng loáng ưu mỹ, nhìn trộm khoảng cách gần, ta còn chú ý tới nàng kỳ thật bị mái tóc che nửa bên tai đều đỏ thấu.
Theo tôi được biết, đại bộ phận nữ sinh cấp ba cũng không cần mặc áo ngực, Hân Hân tỷ không chỉ mặc, còn mặc cỡ lớn như vậy, càng nghĩ tôi lại càng gấp nhìn thấy hình dáng của hai ngọn núi này.
Nhưng ta căn bản cũng không có kinh nghiệm phương diện này, lục lọi nửa ngày cũng không giải được.
…………
Lâm Phi Đồng! Các ngươi đang làm cái gì?! "Sau lưng ta phát lạnh, thanh âm này, khí thế này, không cần nhìn cũng biết là chị ruột ta không sai.
Càng nguy hiểm hơn chính là tay của ta chẳng biết từ lúc nào đã phủ lên đỉnh núi cách áo ngực của Hân Hân tỷ, một giây trước hình như còn có thể vuốt ve qua? Xong rồi, lần này nhảy xuống tháp Dubai cũng nói không rõ......