cùng thục nữ biểu tỷ lên giường
Chương 1
Câu chuyện phải bắt đầu từ ba năm trước. Đầu tiên khai báo bối cảnh một chút. Tôi có một người dì lớn. Ông ấy lớn tuổi hơn mẹ tôi rất nhiều. Khuê nữ của hắn cũng chính là dì của ta lớn hơn ta rất nhiều. Gần bốn mươi rồi. Con của anh ấy cũng không nhỏ hơn tôi. Gọi tôi là chú. Trong những năm gần đây, tôi nghĩ có rất nhiều gia đình như vậy. Bởi vì nơi làm việc cách nhà khá xa. Tan ca không thể về nhà.
Nhưng nhà chị gái tôi không xa đơn vị làm việc của tôi. Chị tôi thường mời tôi qua đó. Tôi không có việc gì thì đến nhà chị gái ăn cơm. Cháu ngoại lên trung học cơ sở. Cũng thích chơi với tôi hơn. Cho nên ta dứt khoát không có việc gì liền ở lại nhà tỷ tỷ. Như vậy mẹ cũng yên tâm. Tiết kiệm chi phí thuê nhà. Có thể có thân nhân!
Và tôi vừa tốt nghiệp. Rất nhiều thứ để nhớ. Kiến thức cấp hai đọc sách cũng có thể hiểu. Cũng thường xuyên bổ túc cho cháu ngoại. Tôi lớn tuổi hơn cháu trai. Chơi nhiều hơn anh ta. Cho nên hắn hơi sùng bái ta. Ta nói chuyện cũng nghe. Tôi nói với anh ấy chơi là vui rồi. Học thì cố gắng học. Dưới sự chỉ huy của tôi. Thành tích học tập từ từ tốt lên. Đây cũng là mặc dù nhà tỷ tỷ ở. Nguyên nhân tỷ tỷ tỷ phu cũng sẽ không phiền ta. Gia sư miễn phí!
Thì ra là phi thường hâm mộ tỷ tỷ. Bởi vì cô đã tìm được một người chồng tốt. Lúc họp mặt gia đình, anh rể luôn khen chị gái trước mặt mọi người. Thể hiện tình yêu với chị gái. Làm cho mọi người cảm thấy họ thực sự yêu nhau. Anh rể làm công trình. Điều kiện cũng không tệ. Bình thường chị mặc đều là hàng hiệu. Và trông cũng rất trẻ. Cảm giác giống như hơn 30. Rất thời trang!
Nhưng kể từ khi tôi ở nhà chị gái. Tôi phát hiện ra rằng nó không phải là những gì chúng ta đã thấy ban đầu. Anh rể thường xuyên vắng nhà. Ở nhà hầu như không nói chuyện với chị gái. Hoàn toàn không nói yêu cô ấy như những buổi họp mặt gia đình. Khen ngợi tỷ tỷ! Thường xuyên tiếp xúc với cháu ngoại. Tôi vô tình biết được từ những dòng Anh rể bên ngoài có người. Tỷ tỷ một mực nhịn.
Nhịn đến khi cháu ngoại thi đậu trung học phổ thông. Học xong đại học rồi ly hôn. Vì vậy, hai người họ về cơ bản là người ngoài, có vẻ như là một gia đình. Kỳ thật đã sớm trái tim không cùng một chỗ. Chị sợ người nhà biết. Cho nên sẽ không vạch trần hắn ngay tại chỗ trong lúc họp mặt gia đình! Chỉ là cùng hắn gặp dịp thì chơi.
Bình thường trong nhà buổi tối chỉ có tôi. Cháu trai. Chị đây rồi. Anh rể hầu như không về. Buổi tối tan ca. Ăn xong đi. Tôi liền bắt đầu nói với cháu trai một số điều mà ông ấy sẽ không làm. Sau đó tôi tự chơi điện thoại. Thành tích của cháu trai càng ngày càng tốt. Bình thường tôi cũng không nói chuyện nhiều với chị gái. Hỏi mẹ tôi sức khỏe thế nào. Hỏi xem công việc của tôi thế nào hay đại loại thế!
Thời gian trôi nhanh. Chớp mắt một năm đã trôi qua. Cháu ngoại cũng không chịu thua kém. Thi giữa kỳ không tệ. Thi đậu vào trường trung học trọng điểm tương đối lý tưởng. Nhưng trường trung học yêu cầu nội trú. Đối với hắn cái này bình dầu đổ cũng không phục người rất là không thích ứng! Sau khi đi học. Anh rể không về. Cháu ngoại ở lại trường trong ngày làm việc. Trong nhà cũng chỉ có tôi và chị gái. Tôi ở nhà ăn cơm, chị gái luôn mua rất nhiều thức ăn.
Rất ngượng ngùng. Vì thế tôi nói tăng ca. Sau đó tự mình ăn ở bên ngoài. Cuối tuần cháu ngoại về, tôi cũng về nhà. Cho nên không phải ở đây! Tôi và chị gái ở nhà thường xem TV. Tôi sẽ xem một lúc. Đôi khi chúng tôi nói về cuộc sống. Nói về TV. Từ từ lời nói trở nên nhiều hơn. Anh rể thật sự là một tháng cũng không về nhà. Tỷ tỷ cũng mặc kệ. Cháu trai cũng quen rồi. Có đôi khi nói chuyện với chị gái đến rất muộn!
Chậm rãi không còn cảm giác lúc trước hắn là trưởng bối! Giống chị em hơn. Mặc dù lớn hơn tôi rất nhiều!
Bởi vì sau khi tốt nghiệp đại học. Dần dần quan hệ với bạn gái phai nhạt. Sau đó liền chia tay. Trong công việc cũng không có thời gian tìm một người. Cho nên chính là thanh niên trai tráng. Khó tránh khỏi sẽ có xung động tình dục. Cũng sẽ có suy nghĩ mù quáng. Luôn nằm xem điện thoại trước khi đi ngủ. Lên các trang web. Hãy nhìn những bức ảnh đó. Bài báo. Chậm rãi nhìn thấy loại văn chương loạn luân với tỷ tỷ này. Đọc rất thỏa mãn. Vì thế chính là vừa đọc một lần vọng tưởng tỷ tỷ đánh máy bay. Nhưng sau khi bắn lại cảm thấy quá vô sỉ. Tỷ tỷ đối với ta tốt như vậy sao có thể suy nghĩ lung tung như vậy. Vì thế liền tắm nước lạnh hung hăng khinh bỉ chính mình!
Lúc đầu tất cả đều rất thận trọng. Làm xong đều sẽ rất nghiêm túc dọn dẹp. Tuyệt đối sẽ không để ở trên giường. Sau đó chậm rãi liền sơ suất. Đôi khi mệt mỏi. Liền lười dọn dẹp đều là sáng sớm thức dậy mới làm. Nhưng có một lần. Buổi sáng thức dậy muộn. Quên dọn dẹp. Chờ đến tối tôi trở về. Mau đi xem đi. Không sao. Chị tôi không vào. Không dọn dẹp cho tôi.
Có lẽ anh ấy cũng vừa tan làm về. Làm tôi sợ muốn chết. Tôi nhanh chóng dọn dẹp. Cuộc sống như vậy lại qua thật lâu. Có một lần tôi xem video và thấy rất muộn. Liền tạm thời hăng say nghĩ đến một phát. Nhưng tôi không biết tại sao lại muốn kích thích một chút. Đột nhiên muốn đánh máy bay ở cửa phòng ngủ của chị gái. Hẳn là rất sảng khoái. Nhưng bởi vì nhát gan không dám, ta muốn ở trong phòng trước.
Chờ bắn nhanh thời điểm lại đi nàng cửa phòng ngủ. Cứ như vậy thực thi. Toàn bộ quá trình rất sảng khoái. Bắn vào cửa phòng ngủ như dự định. Rất thỏa mãn. Lúc này tôi xoay người đi vào nhà vệ sinh. Trong nháy mắt đèn toilet vừa bật đèn sáng lên. Hình như trong phòng khách có người. Nhìn kỹ là chị gái đang ngồi ở đó. Ta trong nháy mắt không biết làm sao. Lập tức cả người mơ hồ.
Ngu ngốc. Không biết phải nói gì. Chị tôi nhìn tôi với ánh mắt nghiêm khắc. Tôi không thể nói một lời. Mặt rất đỏ... "Chị, chị không ngủ à?" Nửa ngày tôi nghẹn ra một câu này. Tối om om ta cũng nhìn không thấy biểu tình của tỷ tỷ. Cô nửa ngày cũng không trả lời. Khi tôi cảm thấy xấu hổ. Một khắc chuẩn bị xoay người hốt hoảng mà chạy. Chị gái trả lời một câu "Anh làm gì vậy".
Ta cái gì cũng không nói lập tức xoay người chạy về trong phòng. Tim đập thình thịch. Sợ lắm. Vẫn không thể bình tĩnh. Trong lòng nghĩ loạn. Ta đây là làm cái gì a. Tại sao nửa đêm hắn còn ngồi ở phòng khách. Một loạt vấn đề đều đổ đầy đầu. Tôi phải làm gì đây. Tất cả đều bị phát hiện. Đó là vấn đề đạo đức. Nếu cô ấy nói với mẹ tôi. Nói cho gia đình biết phải làm gì.
Người nhà đã biết. Sau này ta làm người như thế nào. Trong đầu hỗn loạn. Không biết phải làm thế nào cho phải. Nằm xuống giường. Giống như sắp tận thế. Thế đấy. Một đêm trôi qua. Cũng không biết nghĩ đến nơi nào ngủ thiếp đi. Cũng không biết mấy giờ ngủ thiếp đi...... Ngày hôm sau không biết vì sao. Thức dậy sớm. Vừa nhìn đồng hồ mới hơn bốn giờ. Liền nhanh chóng mặc quần áo vào.
Mở cửa từ từ. Xác nhận cô ấy không có ở phòng khách. Mặt còn chưa rửa. Liền xám xịt rời đi. Ra khỏi cửa một đường điên cuồng chạy. Cũng không biết mình đang chạy cái gì. Chính là chạy như điên. Nước mắt thiếu chút nữa chảy ra. Rất chật vật. Rất hối hận.
Sáng sớm như vậy xe buýt cũng không có. Chỉ có thể đến McDonald tị nạn. Rửa mặt đi. Nằm sấp một hồi. Đi làm rồi. Ngày đi làm không thể tập trung. Luôn cảm thấy có điều gì đó lớn sắp xảy ra. Sợ hãi đến cực điểm...... buổi tối sắp tan ca. Tôi quyết định không về nhà chị tôi nữa. Tuy rằng nhà xa vẫn là về nhà mình. Sau khi xuống xe buýt thì đón xe cũng không tính là xa.
Trên đường về nhà suy nghĩ nên nói với ba mẹ hôm nay đột nhiên trở về như thế nào. Bất tri bất giác về đến nhà. Sau khi vào cửa. Bố mẹ ngạc nhiên hỏi tôi sao lại về. Tôi đã nói nhớ nhà. Cũng coi như qua loa tắc trách. Nửa tháng tiếp theo vẫn như vậy. Ngày nào cũng về nhà. Nhưng lo lắng hơn là chuyện này sẽ bị lộ... và đột nhiên một ngày tôi trở về nhà. Mẹ bảo tôi nói chuyện, nói chị gái gọi điện thoại tới.
Lúc này trong lòng ta vạn phần khẩn trương. Có phải chị gái đã nói chuyện này không? Chết tiệt. Vẫn bại lộ...... tâm tình thấp thỏm. Tìm mẹ đi. Không ngờ mẹ nói với tôi "Chị con nói con nhớ nhà. Về nhà. Mấy ngày nay họ đối diện với cửa một người anh quen đã chết. Cô ấy có chút sợ hãi. Bảo con qua đó làm bạn với cô ấy" Nghe vậy trong lòng tôi trong nháy mắt một tảng đá lớn rơi xuống đất...... Là nên vui mừng hay là vui mừng? Nhưng trong lòng ta bắt đầu cân nhắc. Tỷ tỷ đây là ý gì. Có lẽ chính là thật sự sợ hãi. Cho tôi qua làm bạn!
Một ngày làm việc lại trôi qua. Tan ca phải đến nhà chị gái. Mặc dù cô ấy không nói với những người khác. Nhưng trong lòng vẫn sợ phải đối mặt với cô. Có chút sợ hãi đến nhà cô. Nhưng nếu chị gái đã nói với mẹ như vậy. Tôi cũng đồng ý đi lần nữa. Chỉ có thể kiên trì đi. Gõ cửa trong nháy mắt. Vẫn là thu tay lại. Nghĩ đến câu đầu tiên nói với tỷ tỷ. Quên đi vẫn là đi vào rồi nói sau. Sau khi vào trong. Ta vẫn gọi một câu tỷ. Tỷ tỷ cũng không có biểu tình gì. Trả lời ta một câu "Dám tới a" nghe vậy trong lòng run lên một chút. Liền ngây ngốc ngồi ở phòng khách!
Hãy nói về chị tôi. Chị gái năm nay 39 tuổi. Dáng người nàng thuộc loại thân trên hơi đầy đặn. Nhưng loại hạ thân rất nhỏ. Tóc ngắn từ khi tôi có trí nhớ. Kiểu tóc ngắn này có chút giống kiểu tóc của Vương Tiểu Nha. Vì công việc của ông ấy. Cô ấy thường xuyên mặc đồ lót. Tất chân, vân vân. Trông rất chuyên nghiệp. Đó cũng là lý do tôi muốn đánh máy bay với cô ấy.
Áo của cô ấy thường là bộ đồ phụ nữ màu đen. Bên trong phối hợp với áo ngực màu trắng. Phía dưới là váy ngắn màu đen. Vớ đen. Chiều cao khoảng 168. Lúc còn trẻ tuyệt đối có thể nói là mỹ nữ. Ngực có vẻ ổn. Nhưng không phải loại rất lớn. Dáng người mặc dù không được tốt lắm. Nhưng tuổi này thoạt nhìn dáng người vẫn rất thuận lợi.
Tính cách của cô kỳ thật rất cổ quái. Bình thường không thích cười. Là loại phụ nữ vừa nhìn đã có chút hung dữ. Phụ nữ không dễ tiếp cận. Khí tràng rất đủ.