cùng chủ thuê nhà tỷ tỷ làm về sau
Chương 7: Dài thứ kia đều tính tình này
Buổi sáng thức dậy Hứa Lợi nhớ tới chuyện tối hôm qua, tâm tình kia chính là hối hận, phi thường hối hận.
Hình ảnh côn thịt của Lưu Dật ngẩng đầu đứng trước mắt nàng lặp đi lặp lại trong đầu, Hứa Lợi phát điên kéo tóc một cái, nhớ tới mình lại còn lấy tay cào!
Xúc cảm cường tráng nóng bỏng khiến cô ấn tượng sâu sắc......
Còn nhớ tới chính mình đè ép Lưu Dật nhất định phải nhìn phía dưới......
Xấu hổ không chịu nổi, Hứa Lợi cảm thấy lần này mình thật sự quá đáng. Không biết đứa bé kia có bị dọa hay không, trong lòng có bị tổn thương hay không......
Hứa Lợi lại gọi Lưu Dật qua. Bảo cô ấy cùng ăn sáng.
Lưu Dật coi đây là một lần khảo nghiệm, tiếp nhận lời mời - - nàng ngồi ở trước bàn, bình tĩnh nghe Hứa Lợi nói chuyện, cảm thấy đối với biểu hiện của mình còn tương đối hài lòng.
Hứa Lợi hiển nhiên là tắm rửa xong không lâu, tóc đuôi vẫn còn ướt, trong phòng còn có một mùi thơm ngát của sữa tắm.
Nhưng Lưu Dật phi thường bình tĩnh, khắc chế đại não tuyệt không sinh ra một chút khởi niệm.
"Tiểu Dật..." Hứa Lợi mỉm cười, ngay cả xưng hô cũng sửa lại, "Ngươi biết tỷ vừa uống rượu liền say, vừa say liền không biết mình đang làm gì... Tỷ tối hôm qua không làm chuyện gì kỳ quái chứ?"
Quên? Lưu Dật nửa tin nửa ngờ, trên mặt lại thản nhiên nói: "Không có.
"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi~" Hứa Lợi vỗ vỗ ngực, thản nhiên cười, nghĩ cứ như vậy lừa gạt đi qua.
Lưu Dật cũng không nhịn được nở nụ cười, mặc kệ Hứa Lợi đang diễn kịch hay là thật sự đứt đoạn, đều làm cho nàng cảm thấy đáng yêu.
Đứa bé không sao!
Hứa Lợi yên tâm, vì thế lớn mật, bản tính lập tức bại lộ, nắm lấy cơ hội liền sai khiến Lưu Dật: "Công tắc vòi nước trong phòng tắm của chị lúc tốt lúc xấu, Tiểu Dật, lát nữa em giúp chị xem một chút.
Bây giờ tôi đi. "Lưu Dật đứng dậy đi về phía phòng tắm.
Hứa gọn gàng vừa uống một ngụm sữa nóng, lẩm bẩm gật đầu.
Hơi nóng trong phòng tắm còn chưa tản đi, hương thơm nồng đậm.
Lưu Dật vừa đi vào liền thấy Hứa Lợi thay quần áo đặt trên bồn rửa tay, bao gồm cả nội y quần lót.
Lưu Dật không biết mình đưa tay ra như thế nào, nhưng kịp thời dừng tay trước khi đụng tới bộ nội y ren kia.
Tệ hơn nữa, bên dưới lại cứng.
Trong lúc Lưu Dật ngây người, Hứa Lợi đẩy cửa đi vào, bởi vì nàng nhớ tới quần lót mình tiện tay ném ở đó.
Vì thế không thể tránh khỏi, thấy được hạ bộ phồng lên của Lưu Dật.
Ngược lại Lưu Dật đã kịp phản ứng, khuôn mặt vô hại của người và súc vật lộ vẻ ngây thơ vô tội, "Chị Hứa, có phải em có bệnh không?Em hỏi trên mạng rồi, có người nói bình thường, có người nói biến thái, em không dám đi hỏi bác sĩ...Em cảm thấy bệnh của em càng ngày càng nghiêm trọng..."
Con cái xin người lớn giúp đỡ, anh có thể suy nghĩ lệch lạc sao? Anh không thể.
Hứa Lợi trêu tức nói: "Không có bệnh, lớn lên cái thứ kia đều là tính tình này.
Thật sao? "Lưu Dật yếu ớt mở miệng, lông mày sắp cụp xuống thành chữ bát.
Ừ, chị gặp nhiều rồi. "Hứa Lợi nhét quần áo vào trong một cái chậu, đẩy cánh tay Lưu Dật," Mau nhìn xem vòi nước kia xảy ra chuyện gì!
Lưu Dật nhìn thoáng qua phía dưới, quyết định mặc kệ, sửa vòi nước trước.
Lúc đi ra ngoài hỏi Hứa Lợi để cờ lê ở đâu, Hứa Lợi đang phơi quần áo trên ban công, ánh mặt trời xuyên qua váy ngủ mỏng manh của cô, hiện ra đường cong lung linh bên trong.
Lưu Dật kinh ngạc nhìn bóng lưng Hứa Lợi, dục vọng rất nhanh áp đảo lý trí còn sót lại. Quần rất rộng thùng thình, Lưu Dật cách quần cầm tính khí cương cứng, kìm lòng không đậu mà tuốt lên.
Cho dù thu tay lại nhanh hơn nữa, Hứa gọn gàng quay người lại cũng vẫn thấy được động tác của Lưu Dật.
"Ngươi..." Hứa Lợi nổi giận, còn mang theo chút xấu hổ, cầm lên vừa nhận lấy một kiện quần áo liền hướng Lưu Dật ném đi, "Đi ra ngoài!"
Quần áo không thiên vị đắp lên mặt Lưu Dật. Lưu Dật nắm trong tay cẩn thận quan sát, là một chiếc váy hoa nhỏ.
"Ngươi nhìn cái gì!" – Hứa Linh nhanh chóng đi về phía Lưu Dật, muốn đoạt lại váy, đột nhiên đế giày trượt một cái, người ngã về phía sau.
Lưu Dật vội vàng tiến lên, kịp thời kéo Hứa Lợi trở về, bởi vì dùng sức quá mạnh, Hứa Lợi bị nàng ôm chặt vào trong lòng.
Để đến...... Lưu Dật cảm nhận được tính khí của mình dán lên người Hứa Lợi mềm mại.
Nếu Lưu Dật là nam, Hứa Lợi một cước liền đạp lên.
Sau khi liên tiếp xảy ra chuyện này, Lưu Dật vẫn thần tình tự nhiên, ánh mắt trầm tĩnh.
Chưa từng thấy làm loại chuyện xấu xa này còn bình tĩnh như vậy!
Hứa Lợi thầm mắng trong lòng, ngay sau đó tránh tay Lưu Dật ra, lạnh lùng nói: "Ngươi đi đi.
Lưu Dật rũ mắt, thấp giọng nói một câu: "Không xứng đáng, chị Hứa." Làm bộ chạy trối chết.
Vừa bước ra khỏi cửa Hứa Lợi, nhìn thấy Trương Tuyết Ny từ bên kia đi tới, trang điểm tinh xảo, là đang muốn ra cửa.
Trương Tuyết Ny nhìn thấy bộ dáng của Lưu Dật, cười khanh khách ngừng lại, một phát bắt được thịt trụ của Lưu Dật, nói: "Tiểu Dật Dật thảm hề hề như thế nào? Bị Hứa tỷ tỷ đuổi ra ngoài?
Lưu Dật co người lại, lui về phía tường.
Trương Tuyết Ny cười kéo kéo vật thịt kia, nói: "Nếu Hứa tỷ không cần, vậy để cho ta tới thay nàng dùng. Dật Dật buổi tối đến phòng của ta nha~"
Ngươi coi ta là đồ chơi. "Lưu Dật mặt không chút thay đổi nói.
Trương Tuyết Ny buông gậy thịt của Lưu Dật ra, nhéo nhéo mặt của nàng, "Ta là coi ngươi là muội muội đây~tỷ tỷ thương muội muội nhất~"
Nói xong cũng không đợi Lưu Dật trả lời, phất tay ra cửa, "Buổi tối chờ cậu nha.
Lưu Dật tựa vào tường, cười tự giễu.