cùng ba ba chiến tranh lạnh
Chương 29 - Lạnh Thật Sự
Buổi tối, Lăng Lãng tiếp đãi ông chủ nhà đầu tư, khuya mới về nhà.
Cho tới nay, hắn tiệc rượu xã giao muộn về, hắn Vân Bảo đều sẽ oa ở phòng khách sô pha chờ hắn, từ nhỏ dưỡng thành thói quen, đây cũng là hắn trừ phi tất yếu cực ít ở bên ngoài xã giao nguyên nhân.
Nhưng đêm nay không có, trong phòng công tước nhỏ chảy xuôi ca dao du dương:
Sợ cái gì giới luật thanh quy, chỉ nguyện thiên trường địa cửu, cùng ta ý trung nhân nhi chặt chẽ tương tùy, yêu say đắm y, yêu say đắm y, nguyện kim sinh trưởng tương tùy......
Giật mình đứng nghe đầy đủ, trở về phòng mình.
Hai cha con cũng không thật sự dọn vào cùng một phòng, quần áo vẫn ở trong phòng của mình, thường ngày anh đi vào phòng cô, hoặc cô lẻn vào phòng ngủ của anh, cả đêm...
Cô nghe thấy anh trở về, trở về phòng, không đi ra nữa.
- Buồn bã, vì sao không vào đây?
Vào giúp cô ấy tắt nhạc và hỏi tại sao cô ấy nói dối?
Hỏi Thái Mộ kia là ai?
Hỏi cô ấy chơi ở vịnh nhỏ thế nào?
Tại sao?
Sáng hôm sau, anh không đưa cô đến trường.
Trên giao diện chat wechat, tin nhắn đến từ ba Vân Bảo Bảo: Hôm nay ba phải họp sáng, buổi tối cùng bộ phận vận hành trải qua phương án, tài xế đưa đón cục cưng, cục cưng ngoan, hôn cục cưng, moah moah.
Dường như vẫn săn sóc như thế, ôn nhu như thế, nhưng lại có thứ gì đang biến lạnh nhạt? Hắn không thèm để ý đến lời nói dối của nàng sao? Không quan tâm có nam sinh theo đuổi cô? Không thèm để ý cô cùng nam sinh có ý với cô đi ra ngoài?
Sáng sớm sau khi vào thu hơi lạnh, lạnh đến trong lòng.
Cô vốn muốn cùng anh nói về cảm thụ tâm tình đi chơi của cô và bọn họ, ví dụ như khi thật sự không ở cùng một chỗ với anh thì vui vẻ, bất cứ lúc nào cũng có cảm xúc kích động kèm theo nhịp tim lại ấm áp.
Không nói nữa, thật không có ý nghĩa, nữ sinh lần đầu yêu đương, có cảm giác trầm cung gãy kích.
Hắn lại tươi cười ôn nhu ấm áp như cũ, chỉ là hoặc là cố ý giữ dì lại ăn cơm tối, hoặc là buổi tối luôn có điện thoại công việc thật dài, hội nghị video, Triệu Long cùng lão Tứ hiếm khi tới nhà, ở thư phòng hút thuốc thổi nước uống rượu, uống nhiều tự nhiên sẽ không vào phòng cô quấy rầy cô, ngày hôm sau cũng dậy không nổi đưa cô đi học.
Mới đầu, Lăng Vân tức giận, ảo não. Ngươi không tìm ta, ta cũng không tìm ngươi, ngươi không hỏi ta, ta cũng không nói. Ngươi giả bộ chu toàn ba ba, liền giả bộ đi, hừ.
Vì vậy, bọn họ không hiểu sao lạnh xuống, hoặc là hai cha con ở phương diện này còn rất giống nhau, không nói lời ác độc, không chất vấn lẫn nhau, rất tự nhiên mở ra bọn họ hoan hảo sau lần đầu tiên hoàn toàn "Chia giường" ngủ -- ai cũng không lẻn vào phòng của ai.
Trạng thái ở chung thay đổi, lại giống như không hề thay đổi.
Lăng Lãng liền lại như cũ đưa đón Lăng Vân đi học, tan học, nhưng ăn cơm tối xong liền chạy vào thư phòng, ở bên trong lề mề đến khuya, chân dài phơi ở trên ban công, lười biếng mà hơi có vẻ mệt mỏi xem phim, đọc sách, hút thuốc, nếu không liền đánh quản lý bóng đá.
Nàng có chút suy nghĩ ra không đúng vị, nàng có thể phạm vào chút thường thức sai lầm. Cô phát hiện ra, hay là, cô dự cảm, rằng họ đang lạnh xuống? Lạnh hơn cả chiến tranh lạnh, loại lạnh này mới thật sự lạnh......
Mà Thái Mộ rất nóng, anh luôn tới chờ cô và Lâm Uyển Vương Hàm cùng ăn cơm, mỗi lần đều mang cho cô chút đồ nhỏ, có lúc là một con hạc giấy nhỏ, có lúc là một tấm thiệp nhỏ viết tay, chữ của anh cũng không tệ lắm, có lúc là một tấm ảnh, nghe nói là tự mình tắm rửa, đều là những thứ dụng tâm nhưng không cần tiêu tiền, làm cho người ta cự tuyệt không được.
Ném cũng không tốt, cầm lại gian phòng lại chán ghét, nàng tiện tay ném ở cửa ra vào chỗ tủ giày thượng.
Hắn trở về, cư nhiên so với nàng tỉ mỉ phát hiện trên cánh hạc giấy đều có hai chữ tinh tế: Ngã Mộ, Lăng Vân.
nhướng mày, tâm tình có chút phức tạp đi vào thư phòng nhỏ, suốt đêm hút thuốc, chơi game...