cực phẩm thổn thức
Chương 3
side.g
[Hoặc là yêu đương xinh đẹp, hoặc là chạm vào tướng mạo, nhưng đôi mắt thường không thể giống nhau.]
********************
Tiểu tiều tụy
Trong đêm khuya, cuộn mình trong góc tiệm net, pha cà phê rất đậm.
Thượng Hải Song Hỉ đặc biệt thuần khiết.
Làn da của tôi có màu ảm đạm, nhưng mịn màng và tinh tế.
Cuộc sống về đêm dài và lướt web qua đêm để lại cho tôi một quầng thâm sâu.
Luôn lắng nghe tiếng gõ bàn phím vào những đêm yên tĩnh. Lúc đó, sẽ cảm thấy rất thân thiết.
Tôi sử dụng kem dưỡng mắt của bạn gái và đôi khi cũng mặc quần áo của cô ấy xuất hiện trong nhiều dịp khác nhau.
Vào ban đêm yên tĩnh, tiếng gõ bàn phím rất trong trẻo.
Mơ hồ nghe thấy âm nhạc thê tuyệt dịu dàng quanh quẩn.
Sẽ cảm thấy linh cảm tuôn trào.
Kèm theo suy nghĩ về số mệnh và luân hồi, hiểu rõ sự rét lạnh của thành phố, bay ngắn chảy dài.
Nhân tình chôn vùi.
Cuối cùng kinh kiến sự cô độc của mình.
Như một con ve lạnh.
Giống như Shinichi.
Tôi gõ nhẹ sự suy tàn và lạnh lẽo trên bàn phím mà không có bài hát dài. Đối mặt với màn hình lạnh như băng, tôi thủy chung trầm mặc an ổn.
Nguyện vọng và linh hồn trở nên vô cùng tột đỉnh. Vẫn là một người xa xỉ tình cảm, bởi vì muốn phát tiết, vì thế có ve lạnh. Với Shinichi. Có Phi Điểu...... bởi vì thổn thức, có câu chuyện này.
Tôi viết thư cho những linh hồn có vết thương. Nó mang theo lỗ hổng của quá khứ. Nhẹ nhàng với ảo tưởng.
Các bạn cũng giống như tôi, mỗi ngày xuất hiện và lưu luyến trong những dịp khác nhau. Chúng ta luôn có quyền lựa chọn sự suy sụp lặng lẽ, hoặc là gào thét điên cuồng.
Dùng tình cảm xa xỉ che lấp tâm linh trống rỗng. Dùng thái độ tịch mịch tô điểm cho tình dục vô thường cuồn cuộn.
Trong thời đại Internet tràn lan này, câu chuyện của tôi trở thành một đạo cụ nhợt nhạt được trưng bày trong tủ kính.
Cô đơn với nhau trên forum
Xoay tay gõ bàn phím, đột nhiên giật mình nhận ra lòng bàn tay trống rỗng thật lớn.
Sau đó, tôi bắt đầu thổn thức.
********************
Khi tôi nhìn thấy ve sầu lạnh là 8 giờ 15 phút tối ngày 17 tháng 7 năm 1998.
Bốn ngày trước, tôi bắt đầu để tâm đến cô ấy.
Bốn tiếng sau, tôi đưa cô ấy lên giường.
Cách mặt đất gần 50 mét. Khách sạn Sheraton trên tầng 17 Tôi bắt đầu tận hưởng khoái cảm to lớn mà cơ thể gợi cảm của cô ấy mang lại.
Tôi kéo chiếc quần lót đen của cô ấy đến tận mắt cá chân và để mặc nó tuột xuống.
Hai chân nàng liều mạng khép lại muốn không bị ta tách ra. Ta nắm chặt hai bên mắt cá chân của nàng, sau đó ta cố gắng tách ra chân ngọc của nàng. Nàng bắt đầu đạp đạp động tác, nương theo vòng eo mãnh liệt vặn vẹo.
Bộ dáng Hàn Thiền lúc này giãy dụa rất mê người.
Vừa rồi kích đấu làm rối loạn mái tóc của cô.
Vài tia hỗn độn che khuất hai mắt mê ly, thoạt nhìn như ẩn như hiện.
Đôi mắt cô hơi khép lại.
Mũi cao vểnh lên, cái miệng nhỏ nhắn hơi mở ra, thở dốc dài ngắn, trên môi bôi son môi màu bạc đậm, yêu trị lãnh diễm......
Tách ra hai chân khép chặt của cô không tính là thoải mái. Váy ngắn màu trắng đã bị ta vén tới thắt lưng, đùi vừa vặn có chút thon dài.
Làn da rất trắng nõn, sờ lên bóng loáng tỉ mỉ, nhiệt độ cơ thể cô dần tăng cao. Ta ôn nhu vuốt ve đùi nàng. Hàn Thiền không tự chủ được ngẩng đầu lên, ngẩng lên...... Thân thể bắt đầu co quắp rất nhỏ......
Từng chút từng chút tiến về phía khu vực trung tâm. Đối mặt với mỹ nữ như vậy muốn làm được điểm ấy cần định lực vô cùng tốt.
Ta khiêu khích nàng, đâu vào đấy khiêu khích bộ ngọc thể khuynh thành lãnh diễm sinh hương này.
Tôi dùng ngón tay cảm nhận sự ẩm ướt của cơ thể cô ấy. Nóng rực, ta cảm giác được ngọn lửa bùng nổ trong cơ thể nàng. Mặc dù nàng thủy chung tức giận như tơ lụa lặp lại lời hứa của mình.
Cô nói, muốn giết tôi.
Tôi bế cô ấy lên. Đặt trên bàn chải trong nhà vệ sinh phòng khách. Hai tay cô vô lực buông xuống. Ta vuốt tóc nàng đắp lên gò má. Đầu cô cũng vô lực nghiêng sang một bên, nhìn qua chán chường gợi cảm.
Tôi bật đèn tắm màu đỏ. Thêm vào đó là sự phản chiếu của gương. Toàn bộ toilet nhỏ hẹp bao phủ dưới ánh sáng duyên dáng màu đỏ.
Trên người cô tỏa ra mùi hương hoa loa kèn - làm tình với một người phụ nữ như vậy là hạnh phúc.
Tôi nhanh chóng cởi dây lưng.
Hai má cô đỏ ửng ý loạn, lại lộ ra hơi thở tử vong yên tĩnh.
Ta bá đạo đẩy chân ngọc của nàng ra, rõ ràng nghe thấy tiếng cắn răng của nàng.
Khoảnh khắc trước khi tôi cắm vào, cảm giác được rét lạnh cùng sợ hãi khó hiểu.
Chỉ trong chốc lát thôi.
********************
Cô ấy đấu tranh với một vòng cung rất lớn. Phát ra tiếng thét kinh hoàng ngắn ngủi.
Tôi chắc chắn rằng ngay cả một lưỡi dao sắc bén đâm vào tim cô ấy cũng sẽ không có âm thanh như vậy.
Thân thể cô kịch liệt bắn về phía tấm gương dựa lưng vào. Giống như bị điện giật.
Khi đó, ta nhìn thấy trong mắt nàng nổi lên màu máu đỏ. Vô số mồ hôi từ giữa trán và hai bên của nàng chảy ra.
Sau đó bắt đầu run rẩy rõ ràng.
Trong ánh đèn đỏ rực rỡ, tôi biết người phụ nữ tôi cưỡng hiếp không còn là trinh nữ nữa.
Máu tươi đỏ tươi, đồng tử đỏ như máu cùng quang ảnh uyển chuyển sâu kín đan vào một chỗ, lượn lờ trên bầu trời tịch mịch của ta.
Hóa thành sương sớm của thiên quốc.
********************
Cô gái thanh u cầm ô xanh rong chơi trong mùa mưa Đài Bắc; Cô gái cô đơn nhìn lên cao qua cửa sổ máy bay.
Ta chưa từng biết nàng trở thành truyền thuyết giết chóc đến tột cùng trải qua mưa gió gì.
Tôi chỉ nhìn thấy bóng mắt cô ấy rất sâu, quần áo gợi cảm thường lui tới quán bar thanh sắc khuyển mã, cô ấy ưu nhã tự mình bán say, giống như toàn bộ thế giới có quan hệ gì với nó.
Nàng chỉ uống rượu, vẻ mặt tiều tụy, sắc mặt tái nhợt......
Cái này mê giống nhau sát thủ, bây giờ gần như trần trụi ngồi ở toilet trên bàn chải đầu.
Hai chân của nàng bị phân rất mở, rõ ràng lộ ra toàn bộ riêng tư âm bộ.
Máu của một trinh nữ, trộn lẫn với nước nóng......
Ta đem rút ra dương vật lại một lần nữa bá đạo cắm vào. Hai tay ôm lấy thân trên gần như trần trụi của cô.
Thân trên của cô ngửa ra sau, sau đó dùng sức lắc đầu trước sau. Sợi tóc bay múa lay động gò má ta. Kích thích những ham muốn mãnh liệt hơn của tôi.
Trên cánh tay phải của cô có một mô hình "Dạ xoa".
Góc cạnh sắc bén cùng đường cong cực kỳ hiện đại, hai tay của nàng bắt đầu cắm vào tóc của mình, ngẩng đầu lên.
Sau đó phát ra tiếng rên rỉ động lòng người và tiếng thở dốc kịch liệt.
Áo ngực màu đen vẫn chưa bị tôi cởi ra. Giờ phút này mới muốn nhìn bộ ngực cân đối cứng rắn của nàng.
"Diane" áo ngực là phía trước nút hình, cởi ra thời điểm ta phát hiện bộ ngực của nàng cũng có trong suốt mồ hôi nhỏ giọt chảy ra.
Hình dạng ngực của cô ấy hoàn hảo.
Núm vú và quầng vú có màu nhạt, núm vú nhỏ nhắn hấp dẫn.
Cảm giác rất tinh xảo.
Ta không có đem chúng ngậm ở trong miệng, ta chỉ là rắn chắc mà không mất ôn tồn xoa bóp một đôi ngực của nàng.
Dùng ngón tay nhẹ nhàng kẹp lấy nụ hoa.
Phối hợp với tiết tấu co rút của hạ thân, càng thêm cuồng dã khiêu khích tính dục của cô.
Có lẽ nàng thật sự là nữ nhân quá mẫn cảm, hoặc có lẽ là thủ đoạn của ta đối với xử nữ đặc biệt xuất sắc. Hàn Thiền vào lúc này đạt tới cực khoái.
Toàn thân lắc lư kịch liệt cùng run rẩy, eo nhỏ nhắn cũng vặn vẹo theo. Ta dưới nách kẹp lấy nàng chân trái bắp chân, ta cảm giác được rõ ràng co quắp run rẩy.
Bộ ngực của nàng dựa vào đường cong duyên dáng phập phồng, hai tay liều mạng cắm vào tóc của mình. Thân trên ngồi trên sân khấu ngửa ra sau. Tiếng kêu của cô vang vọng khắp căn phòng......
Ta nâng má nàng lên, hôn môi nàng. Nàng lại điên cuồng hôn lại, lưỡi thơm của nàng cùng ta rối rắm cùng một chỗ, dã tính mười phần khiêu khích lẫn nhau. Đôi môi màu bạc có màu xanh dính vào môi tôi.
Ta nhìn thấy ánh mắt trắng dã của nàng. Sau đó một luồng nhiệt lưu trào ra từ trong cơ thể nàng, trùng kích vào quy đầu của ta.
Tôi cảm thấy một sự phấn khích mãnh liệt vào thời điểm này. Ta một tay nâng gò má nàng lên. Sau đó, một bàn tay khác vươn về phía cơ thể thấp hơn của cô và bóp âm vật của cô bằng ngón giữa và ngón trỏ. Hạ thân của nàng nóng rực như lửa......
Khi tôi chạm vào âm vật của cô ấy, cô ấy giống như một con thú cái động dục, toát ra những ham muốn nguyên thủy nhất.
Cô kêu, không phân biệt được là khóc hay là đang cười.
Hai tay của nàng xoa bóp vú cùng đầu vú của mình, hai chân không mục đích mãnh liệt đạp đạp.
********************
Có lẽ là khoái cảm mãnh liệt mãnh liệt đánh úp lại, nhất thời chính ta cũng cảm giác được nhiệt lưu trong thân thể bành trướng cùng cuồn cuộn.
Ánh đèn màu đỏ uể oải, như mộng như ảo.
Ta đặt mình trong ảo cảnh như vậy, thành thánh thành cuồng.
Tôi biết rằng có những thứ cần phải quên đi, và có những thứ luôn đáng nhớ.
Ví dụ như, đêm cuồng nhiệt màu đỏ này.
Tôi không phải là người có thể hòa đồng với mọi người, không có bạn bè.
Đôi khi lang thang trong thành phố lớn với hàng chục triệu người.
Thống khổ hoặc là vui vẻ, nhưng vẫn không tìm được một người, có thể tịch mịch làm bạn.
Cho dù là nói vài câu.
Khi tôi còn nhỏ, tôi đã được chọn để trở thành người đứng đầu ninja.
Họ đã huấn luyện tôi tốt nhất và khó khăn nhất.
Ta học được nhẫn thuật cao quý. Học được tư thái khiêm tốn. Học cách từ bỏ và kiên nhẫn...
Tôi là trẻ mồ côi.
Trong ký ức, tôi sẽ một mình tựa vào tay vịn cầu vượt ở Ginza.
Đầu chui ra khỏi hàng rào, sau đó nhìn đoàn tàu cao tốc cách đó không xa gió thổi qua.
Khi đoàn tàu đi qua, kèm theo chấn động và âm thanh rất nhỏ.
Mang theo một trận gió mạnh, thời điểm mùa thu, lá vàng bay trên không trung bị thổi rất xa.
Lúc đó tôi nghĩ, nếu tôi là một chuyến tàu gió.
Sau đó, tôi không trở thành thủ lĩnh của Iga Ninja.
Không còn là ninja nữa.
Vì sự cô đơn của tôi.
Tôi biết - làm một người lãnh đạo, nên yêu thương bộ tộc của mình, nên chịu trách nhiệm với họ.
Mà làm một cái bình thường Ninja, hẳn là có tối thiểu tín ngưỡng cùng trung thành.
Mà một người ngay cả chính mình cũng không yêu, thì không thể yêu.
Một người tịch mịch phiêu bạt, Lạc Thác sớm đã không còn phụ thuộc vào trách nhiệm.
Tương tự như vậy, những người cô đơn chỉ khao khát đêm tối và không cần đức tin.
Kích tình cuối cùng sẽ có một ngày rút đi, sau đó còn lại năm tháng, kéo dài.
Thời niên thiếu, rời khỏi tổ chức Ninja. Tiếp theo là Trung Quốc.
Nếu tôi là một chuyến tàu gió
Vẫn đi về phía trước, không biết mệt mỏi, chỉ là đi về phía trước.
Tôi không biết cuối cùng nó sẽ dừng lại ở đâu.
Có lẽ một ngày nào đó biết mình đi không xa.
Mở kho xe ra - - bên trong lại không có một vật gì!
Người thiếu tình yêu thật ra rất yếu ớt. Thật ra thì tôi không ảo tưởng đạt được cái gì. Cho nên ta chưa từng sợ mất đi trước mắt. Cho tới nay, lòng bàn tay của ta trống rỗng.
Chưa bao giờ hy vọng xa vời tình yêu. Ta chỉ cần những nữ tử xinh đẹp u nhã lãnh diễm cao quý sắc bén kia. Có lẽ là tự cho mình phẩm vị không tầm thường. Ta muốn có được chỉ có cực phẩm.
Chỉ có cực phẩm.
Hoặc là nhìn các nàng ở dưới thân ta mê ly rên rỉ. Hoặc là chính ta thổn thức kết thúc cô độc.
********************
Hàn Thiền trần truồng nằm úp sấp trên thảm phòng. Khuôn mặt nàng như một bông hoa đang tàn lụi trong bóng tối. Thân thể cực lớn mỏi mệt cùng tâm linh bị thương nặng, làm cho nàng nhìn qua rất suy yếu.
Lúc này rất yên tĩnh, chỉ nghe thấy tiếng hô hấp lớn và tiếng thở dốc của cô giống như tiếng sóng biển phập phồng.
Tôi lấy một điếu thuốc lá của cô ấy đốt trong phòng.
Cửa sổ phòng vừa vặn có thể nhìn thấy nhà chú Vương. Có một chiếc kính viễn vọng cao gấp đôi được đặt trên tủ thấp trước cửa sổ. Trên tủ thấp còn bày son môi và sơn móng tay lộn xộn của cô.
Nhãn hiệu Z.A. Ở Trung Quốc đại lục được dịch là "Cơ Nhuế".
Lúc này, ta nhìn thấy mặt trời dần dần từ phương đông mọc lên, ánh sáng nhu hòa nhuộm đỏ mây trời.
Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy mặt trời mọc trên tầng 17.
Từ cửa sổ có thể nhìn thấy toàn bộ thành phố. Cửa sổ kính sát sàn màu xanh lá cây trên tòa nhà khúc xạ tia nắng đầu tiên. Mặt trời mọc của thành phố cũng chứa đầy dấu vết của nền văn minh công nghiệp.
Từng tòa cao ốc cao chót vót trong ánh nắng ban mai giống như dương vật khổng lồ cương cứng cắm thẳng lên bầu trời. Tôi nhớ đến pháo hoa nở rộ và biến mất đêm qua.
Tôi phun ra một hơi thuốc nồng đậm, giống như thổn thức.
Quay đầu lại thấy Hàn Thiền trần trụi nằm úp sấp trên thảm. Cơ thể cô ấy giống như một con cá duyên dáng. Nàng suy sụp nằm sấp ở nơi đó, trên đùi chảy xuôi tại tinh dịch của ta, dâm thủy của nàng còn có đọng lại máu tươi.
Sắc mặt cô vẫn tái nhợt, không sáng bóng.
Dưới ánh đèn uyển chuyển như mộng như ảo trong phòng tắm, cô bị đùa bỡn gần năm giờ.
Có ba lần cơ thể cô đạt đến giới hạn của niềm vui. Tiếng kêu quên mình của nàng ta vĩnh viễn cũng không nguyện ý quên.
Khi bị cưỡng hiếp, cơ thể phụ nữ cũng sẽ có phản ứng chủ động. Đây có lẽ là nỗi buồn của tất cả phụ nữ.
Ở thời điểm ve sầu lạnh lần thứ hai đạt tới cao trào, nàng mãnh liệt phập phồng thân thể gợi cảm của nàng.
Ta điên cuồng liếm khắp mỗi một tấc da thịt của nàng.
Cô ấy đột nhiên đẩy tôi ra.
Đau khổ, lạnh lùng nói với ta: "Ta... nhất định sẽ... giết ngươi..."
Khi đó, ta lại một lần nữa mãnh liệt cảm giác được rét lạnh. Từ trong hưng phấn cực độ, cảm nhận được cảm giác thống khổ.
Có lẽ, đây chính là sự khác biệt giữa một sát thủ và một nữ nhân.
Lạnh quá. Một nữ sát thủ xinh đẹp.
Cô vô lực nằm sấp trên thảm, mặt cô như cánh hoa vỡ nát.
Tôi dùng ngón tay chạm vào gương mặt lạnh lẽo của cô ấy.
Đôi mắt nàng mang theo tơ máu.
Nàng dùng ánh mắt oán độc thâm hàn như thế nhìn ta, nhìn nam nhân đoạt đi xử nữ của nàng này.
Môi của nàng bị ta tối hôm qua mãnh hôn cắn nát, nhẹ nhàng nghe thấy cắn răng thanh âm. Cô muốn nói chuyện, rồi lại dừng lại.
Nàng không hiểu sao lộ ra nụ cười tái nhợt quỷ dị. Sau đó cúi đầu, mái tóc rối bù che mặt cô.
Quần áo bị tôi lột rơi rải rác khắp phòng và phòng tắm.
Một đôi giày cao gót màu xám bạc tinh xảo đổ bên cạnh cửa phòng, rất đẹp.
side.h
Ánh sáng vốn đẹp đẽ, mắt thấy ánh mặt trời cũng dễ chịu. Con người sống nhiều năm coi như vui vẻ nhiều năm; Nhưng hãy nghĩ đến những ngày tối tăm, vì những ngày ấy sẽ nhiều, và mọi sự xảy đến đều là hư không.
Kinh Thánh? Sách Truyền Đạo.
********************
Tiểu tiều tụy
Tắt đèn trong phòng. Uống trà chanh Nestlé Thời gian là 3 giờ 29 phút sáng ngày 11 tháng 5.
Bắt đầu viết.
Trong một thành phố nhỏ ở phía bắc tỉnh Phúc Kiến, 5 năm trước.
Tôi đã trở thành một tên lưu manh.
Thường xuyên đánh nhau, lui tới DISCO và quán trà khác nhau, bôn ba ở các thành phố khác nhau, gặp gỡ những người khác nhau, dùng tiền từ những nguồn gốc khác nhau...
Lúc đó, tôi cảm thấy cuộc sống như vậy rất tốt.
Có lần tôi bảo một cô gái đi theo tôi. Tôi nói, chúng ta đi đến tận cùng trái đất.
Cô lộ ra nụ cười xấu hổ. Sau đó xoay người ngồi lên xe máy của người khác.
Vì thế tôi phát hiện mình thiếu thốn.
Ngày của mẹ.
Từng giúp bạn bè bán thuốc ở Disco, gần hai tháng không về nhà. Vào ngày lễ Mẫu thân năm 2000, tôi đưa Khang Nãi Hinh lên.
Trên khuôn mặt tái nhợt của mẫu thân thủy chung không thấy nụ cười. Vẻ mặt ảm đạm. Nàng bước vào phòng với bó hoa. Tiện tay đặt lên bàn. Im lặng. Rồi thở dài.
Cô nói, thứ mẹ muốn không phải hoa của con.
Ngữ điệu bình tĩnh. Mà ta nhìn ra được, áp lực của nàng.
Hôm nay là Ngày của Mẹ.
Nhớ tới chuyện trước, hai tay gõ bàn phím lại vô lực.
Ngày của mẹ. Tiểu tiều tụy bắt đầu viết văn. Trà chanh rất mạnh. Hai tay lại cảm thấy nặng nề.
Ta không thể đem văn tự như vậy hiến cho bất kỳ mẫu thân nào trong thiên hạ. Nhưng mà......
Về tình yêu, về linh hồn, về sinh tử, về tình cảm, về luân hồi. Những đề xuất này không bao giờ kết thúc.
Tiểu tiều tụy cho tới nay đều sống trong hồi ức, một đường đi tới, đã quen thổn thức.
********************
Nhật Bản.
Mùa hè ở Kobe rất nóng.
Đến ban đêm đi tới cầu Minh Thạch vừa hoàn thành, ở trong thông đạo ngắm cảnh nhìn thuyền bè trôi nổi trên mặt biển, dưới ánh đèn mãnh liệt, nước biển là một mảnh sắc thái tươi đẹp, nương theo gió biển thủy triều phập phồng.
Nàng đi một mình, bước đi nặng nề.
Một chiếc áo không tay màu trắng có sọc cà phê mịn, vạt áo xẻ tà hai bên eo che dưới mông.
Quần bó sát, thiết kế theo phong cách bohemian.
Đi kèm với một đôi giày thể thao đế bằng New ba-lance, ống quần hơi cuộn lên để che phần trên.
Thân hình của nàng thon dài gầy gò, bả vai đơn bạc, eo cũng thập phần tinh tế. Tóc dài khoác qua vai, nhuộm thành màu xám bạc rất có tầng tầng lớp lớp.
Qua lớp kính bao phủ, bạn có thể nhìn thấy Maiko Tower. Kobe thật sự rất đẹp.
Ánh đèn tươi đẹp loang lổ lóe ra, nàng nhìn quanh bốn phía, mọi người vui vẻ thoải mái đàm tiếu lẫn nhau.
Hai tiểu đồng một nam một nữ quơ bong bóng xoay quanh người cô, cô gái kéo góc áo của cô, cô nhẹ nhàng vuốt ve gò má đứa bé, làn da nhẵn nhụi.
Cô ấy mỉm cười.
Một lát sau cô bỏ đi.
Ánh mắt của nàng là hư vô.
Ánh sáng rực rỡ lượn lờ chiếu lên khuôn mặt tái nhợt của nàng. Chậm rãi ngẩng đầu lên, bầu trời tháng bảy đầy sao.
Vào ngày 23 tháng 7, sư tử sẽ thay thế ung thư làm chủ đạo. Ngày mai, sinh nhật cô ấy. Cảnh sát hình sự chòm sao Sư Tử, chim bay di sinh.
Chim chóc ngẩng đầu lên, mái tóc dài màu xám bạc rủ xuống, giống như thác nước lấy đường cong duyên dáng trút xuống. Bầu trời đầy sao xếp thành trận hình lượn lờ. Cô lại không tìm ra ngôi sao chính của chòm sao Sư Tử......
Sư tử tháng 7, lượn lờ mà mất tích.
********************
Nàng thủy chung lấy lạnh lùng cao quý tư thái xuất hiện, đối mặt mỗi người kinh diễm. Như là chim u nhã nhẹ nhàng bay qua đầm lầy, không để lại dấu vết cùng ảo ảnh.
Từ năm 21 tuổi bước vào làng cảnh sát.
Ở Hokkaido, ở Tokyo, phong cách lạnh lùng mà sắc bén trở thành điểm nhấn của cô.
Nàng kinh thế hãi tục xinh đẹp như thần thoại lưu truyền.
Ba năm, chỉ là ba năm.
Trở thành nữ cảnh sát được chú ý nhất Nhật Bản.
Từng có vô số phóng viên theo dõi, thậm chí là đội săn ảnh, nhà quảng cáo......
Nàng lại cực kỳ khiêm tốn, đem những thứ này cự tuyệt ngàn dặm.
Càng không tiếp xúc với truyền thông, thậm chí từ chối đăng ảnh.
May mà vào tháng 3 năm 97, Thiên hoàng đã tiếp kiến, chim bay mới có một bức ảnh chụp chung mặc kimono với Thiên hoàng được phát sóng trên kênh NHK. Cả nước Nhật đã bị lật đổ...
Trong ba tháng tiếp theo, chim bay đến Nepal nghỉ phép để tránh vướng mắc của các bên. Sau đó lại bay đến Na Uy, Đan Mạch. Liên tiếp mấy tháng biến mất ở Nhật Bản, cuối cùng khôi phục một chút yên tĩnh.
Sau đó nhiều lần lập công huân trong vụ án "Văn vật huyện Cương Sơn", tháng 5 năm 98 được điều lên Sở Cảnh sát tối cao Nhật Bản. Sau đó đến Kobe xử lý vụ buôn lậu ma túy "Tam Hoàn Kỷ Nhất".
13 tháng 7 năm 1998.
Đây có lẽ là ngày đau khổ nhất trong ký ức của chim di sinh.
Trong phòng cảnh sát Kobe, một nữ cảnh sát trẻ tuổi đưa cho cô một tách cà phê Speed Espresso Blue Mountain.
Cô ấy bị đổ thuốc mê trong cà phê.
Sau đó cảnh sát trưởng Kishimoto của cục cảnh sát Kobe cứ như vậy xâm chiếm ngọc thể lạnh lùng như băng của cô...
Hắn tàn bạo đoạt đi trinh nữ của nàng, cũng chụp được hình ảnh tà dâm lúc ấy.
Trong lúc bất ngờ không kịp đề phòng, chim chóc đã vô kế khả thi. Dưới sự uy hiếp của Kishimoto, cô trở thành đồ chơi của anh.
Nhìn du thuyền đi xa trên mặt biển, rõ ràng nghe thấy tiếng còi xe xa xôi. Phi Điểu Di Sinh chỉ thở dài.
Nàng cảm thấy lòng bàn tay rét lạnh, cúi đầu lại nhìn thấy một giọt nước mắt không tiếng động rơi vào lòng bàn tay, theo hoa văn rối rắm, chậm rãi khuếch tán ra. Cuối cùng biến mất.
Lúc này điện thoại di động vang lên. Sắc mặt đột biến.
Nối máy, sau đó cô không nói gì. Đối phương nói một câu, cô liền tắt máy.
Sắc mặt cô càng thêm trắng bệch, lấy ra một tấm gương nhỏ, nhẹ nhàng lau đi nước mắt. Vào thang máy.
Cô đỗ xe ở bãi đậu xe gần tháp Vũ Tử. Toyota Yoshimi màu bạc, là xe của sở cảnh sát Kobe.
********************
Mười lăm phút sau, cô lái xe đến một DISCO gần ga Ichimome Kitano.
Tên là "Cô đơn".
Dựa vào trực giác của một cảnh sát, Phi Điểu cảm thấy đây là một nơi dơ bẩn thấp kém.
Đầy gái điếm và thủy thủ cẩu thả.
Đương nhiên còn có rất nhiều tên côn đồ hạng ba tụ tập.
Thật không ngờ Ngạn Bản lại có thể vui vẻ ở một nơi như vậy.
Cô dừng xe và mở cửa. Lại đóng cửa. Do dự một lát. Cuối cùng vẫn mở ra. Khoảnh khắc đóng cửa xe, cô cảm thấy hai tay mình rõ ràng run rẩy. Cô cúi đầu, đi về phía trước.
Kishimoto đã đứng trước cửa Disco. Anh nắm tay cô, ôm eo nhỏ nhắn của cô dẫn cô vào một phòng KTV. Cô bắt đầu cảm thấy may mắn vì ánh đèn lờ mờ trên đường đi.
Tim đập càng lúc càng nhanh.
Trong phòng bày biện ngược lại rất xa hoa, tất cả đều là sô pha da thật, phối hợp với trang trí kiểu châu Âu.
Một chiếc TV màu siêu mỏng 39 inch treo trên tường.
Trên bàn trà giá kim loại đặt cặp công văn của Kishimoto.
Trong phòng còn có hai pho tượng điêu khắc phỏng chế tinh tế.
Một là Venus cụt tay, một là David.
Chỉ có cô ấy và Kishimoto.
Kishimoto vội vã đóng cửa lại.
Hiệu quả cách âm rất tốt, không nghe thấy nhạc nhảy huyên náo ngoài cửa cùng ngôn ngữ thô tục của D. J.
********************
Kishimoto cơ hồ là nhào tới, đáng thương chim chóc ngã trên thật lớn sô pha, bất lực mở ra hai tay.
Anh nhanh chóng cởi giày chơi bóng và quần jean của cô, bắt đầu dùng đầu lưỡi liếm bắp chân gợi cảm của cô.
Phi Điểu hai chân bị phân rất mở, toàn bộ thân thể hiện lên "Đại" hình chữ nằm ở trên sô pha.
Hãy để Kishimoto chơi đùa.
Phản kháng có lẽ là dễ dàng, nhưng chim bay không dám. Cô thật sự không dám. Chuyện như vậy một khi bị công khai, hậu quả là cô không thể thừa nhận......
Hoặc là giết chết nam nhân thấp kém dâm tiện này.
Nhưng nàng là một cảnh sát, làm như vậy chẳng những đem sự tình công khai cho mọi người, còn phải mang tội danh giết người trên lưng.
Hơn nữa chuyện này, còn có một người biết rõ - - Suzuki.
Nữ cảnh sát bỏ thuốc mê vào cà phê.
Yayoi biết mình đã kết thúc. Vì thế mình đã hoàn toàn biến thành đồ chơi dưới háng. Cô tức giận, hận thù. Nhưng cô bất lực.
Dưới sự khiêu khích của anh, cô không có quá nhiều phản ứng.
Tâm trí và cơ thể cô đã đầy vết thương.
Sau mấy lần anh lăng nhục, cô trở nên chết lặng.
Không có khoái cảm, chỉ có cừu hận càng sâu cùng bất đắc dĩ càng cuồng loạn.
Nàng cúi đầu cao quý, mái tóc xõa ra.
Cuối cùng nàng cũng thừa nhận sự yếu đuối của mình.
Cũng hiểu được, đây là bi ai của nữ nhân.
Cô vẫn giữ thái độ lạnh lùng chống lại sự dâm dục của Kishimoto.
Ngoài ra, cô chỉ có tê dại.
Ti vi đang tự động phát sóng MTV biện pháp giếng rượu, Kishimoto thô bạo xé nát quần lót viền ren màu đen của cô.
Hắn nhìn xem trên TV biện pháp giếng rượu, nhìn xem hạ thân toàn thân trần trụi thiên sinh chim chóc. Hắn cười rộ lên. Cười rất lớn tiếng.
Ngài phán rằng: Hỡi chim, ngươi có biết chăng? Ngươi đẹp hơn nó, đẹp hơn nó!
Trước đó, không ai trong số họ nói một lời.
Kishimoto mở cặp ra. Lấy ra hai cặp còng tay. Sau đó tách hai chân chim ra một lần nữa. Đem hai mắt cá chân của cô lần lượt còng lên giá đỡ hai đầu bàn trà. Cố định.
Phi Điểu không chịu nổi tư thế tục tĩu này, theo bản năng giãy dụa.
Cô nghiêng đầu sang một bên, nhắm mắt lại, mái tóc dài phủ xuống, che khuất gương mặt.
Lộ ra cái mũi cao thẳng cùng cằm nhọn.
Áo không tay của nàng vẫn không nhúc nhích mặc ở trên người.
Rồi Kishimoto nói với cô. Anh nói: "Ngoan ngoãn, nếu em không muốn ảnh chụp và video bị công bố, tốt nhất nên phối hợp một chút.
Phi Điểu cắn chặt môi dưới của mình. Cảm thấy hốc mắt ướt át.
Ngài cổi dây lưng Ngài ra, Và cột hai tay chim lại với nhau. Sau đó lại lấy ra một lọ thuốc nhỏ màu đỏ từ trong cặp. Thêm viagra cho chính mình
Hai chân chim là tạo hình móc ra.
Trực tiếp có thể nhìn thấy toàn cảnh âm hộ.
Anh ta đổ thuốc vào lòng bàn tay mình.
Sau đó dùng ngón tay chấm lên môi âm hộ trần trụi của nàng, đều đều bôi lên trung tâm cùng mép.
Nhất là trên âm vật hơi nhô lên của nàng.
Kishimoto đã sử dụng gần gấp ba lần.
Chim chóc giãy dụa, nhưng đã quá muộn. Hai tay hai chân đều bị cố định đến chết. Cô dùng sức đong đưa cùng đạp đạp. Bàn trà lắc lư kịch liệt mà thôi.
Dần dần, hạ thể của nàng nóng rực lên. Cô ấy từ bỏ cuộc đấu tranh. Chà xát âm hộ của bạn với bàn tay bị trói bằng dây xích. Cô cảm thấy núm vú sưng lên rõ rệt. Toàn thân không ngừng chảy mồ hôi.
Thắt lưng buộc hai tay rất nhanh liền dính đầy dâm thủy, nàng bắt đầu kịch liệt co quắp lên. Phát ra tiếng rên rỉ tiêu hồn.
Kishimoto đứng sang một bên và bắt đầu cởi đồ. Anh ta mặc áo khoác dài tay. Trên đó có chữ cảnh sát Nhật Bản. Bên trong là một chiếc áo T-Shirt bình thường.
Hắn cởi cảnh phục, sau đó rút ra dương vật không lớn không nhỏ. Hắn nói với Phi Điểu: "Ngươi nói ta muốn..."
Dưới tác dụng của xuân dược, chim chóc vô cùng đói khát. Chất lỏng nóng rực từ trong cơ thể trào ra. Tình dục điên cuồng giống như ngọn lửa thiêu đốt lý trí của cô.
Cô khát vọng chen vào. Đặc biệt là trong khoảnh khắc đó.
Nhưng là, nàng vặn vẹo gợi cảm thân thể, nàng ma sát sung huyết âm vật, nàng phát ra tiêu hồn thanh âm.
Nhưng mà, cô thật sự nói không ra chữ kia. Bằng giọng điệu cầu xin.
Cô biết không thể. Ở trong tiềm thức của nàng một cỗ tôn nghiêm bẩm sinh nói cho nàng biết không thể.
Mặc dù thân thể của nàng đã hướng về phía trước cong thành hình cung, thẳng lên âm đạo giống như là nghênh đón tư thế.
Âm đạo vừa mất trinh vẫn còn chật.
Dương vật tiếp xúc với Kishimoto rõ ràng co rút lại.
Kishimoto điên cuồng nhét vào. Chim chóc cảm thấy đau đớn dữ dội. Ngay sau đó chính là khoái cảm giống như thủy triều.
Nàng phát ra tiếng rên lớn, thân trên nâng lên. Nhưng bởi vì chân bị còng lại, sau đó lại ngã ngửa xuống.
Đây là lần đầu tiên chim chóc cảm nhận được khoái cảm tình dục.
Kishimoto như phát điên xé áo cô ra, xé nát áo ngực. Ném xa hơn một chút, vừa vặn treo lên vai Venus.
Thân thể Phi Điểu theo sự co rút của Ngạn Bản mà phập phồng trên diện rộng. Anh dùng sức xoa bóp núm vú của cô, sau đó cắn.
Cô kêu to, trợn trắng mắt. thè lưỡi liếm vai anh trên vai cô......
Sau đó cắn...
Đêm nay chim bay điên rồi.
********************
Một giờ bốn mươi phút sau.
Cổng sở cảnh sát Kobe. Cảnh sát hình sự Phi Điểu đậu xe xong, đang thu hồi chìa khóa.
Đồng nghiệp của sở cảnh sát Matsuyama và Tanaka vừa mới tăng ca xong.
Họ chào hỏi chim. Phi Điểu lễ phép mỉm cười đáp lại, vẻ mặt lãnh đạm, nhẹ nhàng lướt qua vai bọn họ.
Hai cảnh sát nhìn chằm chằm. Nói cảnh phục tay áo dài này mặc ở trên người nàng sao lại đẹp như thế.
Một người khác nói đáng tiếc mã số tựa hồ hơi lớn một chút, hoặc là khẳng định sẽ càng hiện ra dáng người.
……
Hai gò má Phi Điểu vẫn có chút đỏ. Cô nhìn thấy nó trong gương thang máy.
Áo và áo ngực bị Kishimoto xé nát, trước khi đi Kishimoto đã khoác cho cô bộ cảnh phục của mình. Quần lót cũng hỏng rồi. Âm hộ còn chưa khô hoàn toàn bị quần jean ma sát rất khó chịu.
Trong thang máy chỉ có một mình cô, cô thò tay từ bên hông vào quần, ngăn cách âm hộ bị trêu chọc.
Ngẩng đầu nhìn mình trong gương, Phi Điểu lại cảm thấy không nhận ra cô gái xinh đẹp này là ai.
Có một loài chim sinh ra không có chân.
Rơi xuống đất, nó sẽ chết.