cực phẩm nhân sinh (sơn thôn tình hình)
Chương 17 - Mùi Thơm Nhẹ Nhàng
Trong đầu Trương Ngọc Phân nhớ lại buổi sáng lúc ngồi xe, cảm giác bị hắn nắm ngực, trong lòng nóng lên, không tự chủ được dĩ nhiên cảm giác được hạ thể ướt át.
Ta......
Ngẫm lại cuộc sống khuê phòng nhiều năm qua của mình, Trương Ngọc Phân không khỏi thầm nghĩ, chẳng lẽ ta quả thật động tình sao?
Chẳng lẽ ta là một người dâm đãng sao?
Trong đầu lại hiện ra thân hình khôi ngô của Lâm Đại Ngưu, còn có ánh mắt nóng bỏng kia, lại nghĩ tới lời nói nhàn nhã của người trong thôn cùng lời nói ác độc của mẹ chồng, trong nháy mắt này, Trương Ngọc Phân cảm giác được mình có chút mê mang.
"Không được, nếu là chúng ta cùng một chỗ, người trong thôn sẽ mắng chết ta, nói ta không biết xấu hổ câu dẫn nam nhân.."
Lâm Đại Ngưu nhìn mặt, lập tức nắm chặt tay cô, nói: "Chị Ngọc Phân, em thật sự thích chị, từ lần đầu tiên nhìn thấy chị, em đã bị chị hấp dẫn.
Trương Ngọc Phân lại bị lửa nóng lời nói nóng bỏng, vội vàng tránh ra tay, có chút bối rối nói: "Sẽ không, sẽ không, ta có cái gì đáng giá ngươi thích, sẽ không..."
Lâm Đại Ngưu cảm thấy Trương Ngọc Phân đã không biết làm sao, vì thế gắt gao nhìn chằm chằm nàng, nhẹ nhàng nói: "Ngọc Phân tỷ, ta thích vẻ đẹp của ngươi, thích ngàn vạn phong tình của ngươi, thích sự nhu nhược trong ánh mắt của ngươi, ta muốn bảo vệ ngươi, yêu thương ngươi, để cho ngươi làm nữ nhân hạnh phúc.
"Miệng ngươi thật ngọt ngào!"
Trương Ngọc Phân lúc này dĩ nhiên tự dưng nói ra lời như vậy, đợi đến khi nói ra miệng, nàng mới cảm thấy mình rối loạn, dĩ nhiên nói ra lời tán tỉnh như vậy.
Một giây sau, trên mặt của nàng liền hiện đầy đỏ ửng, thậm chí ngay cả bên tai cũng đỏ thấu.
Cảm giác trên mặt mình nóng rực, cô tích cực xoay người đưa lưng về phía Lâm Đại Ngưu.
Lâm Đại Ngưu xoay bả vai của cô, nhìn thấy đôi mắt sáng ngời của cô chớp chớp, trong mũi truyền vào một cỗ mùi cơ thể nhàn nhạt, lại cảm thụ xúc cảm ôn nhu trong lòng bàn tay, trong lúc nhất thời không khỏi si mê.
Trương Ngọc Phân lúc này hoàn toàn bối rối, cũng không biết nên làm cái gì bây giờ, cũng quên đẩy hắn ra.
Mà Đại Ngưu thì quyết định rèn sắt khi còn nóng, đem tay tiếp xúc đến eo của nàng.
Eo của cô tựa hồ run rẩy một chút, nhưng cũng không tránh được, Lâm Đại Ngưu chậm rãi dán cả bàn tay lên.
Làn da của cô lành lạnh, mịn màng mà bóng loáng, so với sờ trên đồ sứ còn thoải mái hơn.
Trương Ngọc Phân bỗng nhiên cảm thấy mình có một loại cảm giác hạnh phúc, cũng loại hạnh phúc này chính là nam nhân trước mắt cho.
Đây là một loại cảm giác đã nhiều năm không có, trong loại cảm giác này rất thoải mái, thoải mái vẫn nàng không đành lòng trách cứ nam nhân này, hoặc là đẩy hắn ra mắng to hắn một trận.
Lâm Đại Ngưu lúc này cũng cảm giác được nàng cũng không có trách cứ ý tứ, vì vậy bàn tay to trượt xuống, vuốt ve đến nàng lộ ra váy ngắn bên ngoài trắng nõn đùi.
Nàng cũng không có phản đối, thân thể hơi có chút run rẩy, con mắt khẽ nhắm, trong miệng hô hấp dồn dập lên.
Lâm Đại Ngưu càng được khích lệ, tay cách váy sờ mông cô.
Váy của cô rất mỏng, ngón tay có thể cảm nhận được sự mịn màng và đàn hồi của cơ thể bên dưới váy.
Lại đi lên, cảm giác được dấu vết quần lót, tay Lâm Đại Ngưu nhẹ nhàng xoa bóp thịt đẫy đà của nàng, chậm rãi hướng lên trên, vượt qua vòng eo tinh tế, cẩn thận cảm thụ được đường cong duyên dáng của nàng.
Khi tay Lâm Đại Ngưu trèo lên ngực nàng, nàng khẽ a một tiếng, tựa hồ là sợ hãi lại tựa hồ là kháng cự.
Lâm Đại Ngưu lại càng hưng phấn, cách y phục xoa nắn hai quả cầu thịt co dãn mười phần kia, trong lúc nhất thời dưới háng sung huyết, giận dữ dựng thành lều trại.
Quần áo của nàng rất mỏng, hơn nữa không có mặc áo ngực, cách một tầng vải cơ hồ giống như là trực tiếp sờ đến phía trên.
Chỉ là hơi chút xoa bóp hai cái, Đại Ngưu liền cảm giác được nơi đó mềm mại cùng ôn nhuận.
Trương Ngọc Phân ưm một tiếng, thân thể mềm nhũn liền xụi lơ vào trong ngực hắn.
Lúc này nàng liền cảm thấy toàn thân vọt qua một trận điện lưu, từ ngực bắt đầu, cấp tốc chạy tới hai chân lại đến toàn thân, nàng không có cách nào kháng cự loại này thoải mái cảm giác.
Hơi thở dồn dập phun đến Lâm Đại Ngưu trước ngực, mặc dù là cách áo cũng có thể cảm giác được ngực có một cỗ nhiệt khí.
Lại bị mềm mại thân thể mềm mại gắt gao dán vào, hắn giận lên trướng càng thêm lợi hại, đỉnh quần cứng rắn rất khó chịu.
Lâm Đại Ngưu biết lúc này là cơ hội ngàn năm có một, vì thế tay phải trượt đến ngực cô, cởi cúc áo váy cô.
Tay của nàng bỗng nhiên bắt lấy tay Lâm Đại Ngưu, trong miệng nỉ non một tiếng: "Không cần" Lâm Đại Ngưu làm sao kiềm chế được, ngón tay hơi dùng sức, nút áo liền bị cởi ra.
Tay của nàng lúc này buông xuống, Đại Ngưu biết nàng đã ngầm đồng ý, liền lột quần áo ra sau, nhất thời, ngực trắng noãn của nàng lộ ra.
Bộ ngực trắng bóng, song phong run rẩy, ở trong ánh đèn màu cam, càng ngày càng mềm mại, càng ngày càng mê người.
Tuy rằng gần 30 tuổi, nhưng ngực của nàng cũng không có một tia rủ xuống dấu hiệu, vẫn như cũ kiêu ngạo ưỡn lên, cái kia phía trước màu hồng phấn anh đào nhỏ, ở trong mắt Đại Ngưu, so với thế gian bất kỳ vật gì đều muốn tốt đẹp...
Hai tay Lâm Đại Ngưu mỗi người bắt lấy một cái, xúc tu mềm mại mà co dãn, nhẵn nhụi mà lại cảm thấy mập mạp.
Chỗ tuyệt vời kia sinh ra một cỗ cảm giác sảng khoái, truyền tới ngón tay của hắn lại khuếch tán ra, tản đến mỗi một lỗ chân lông trên thân thể hắn.
Đang hưởng thụ khoái cảm sảng khoái đồng thời, Đại Ngưu lôi kéo Trương Ngọc Phân tay đặt ở trên đũng quần, để cho nàng cảm giác kia cứng rắn nổi giận.
Mà nàng cũng lĩnh hội ý tứ của Đại Ngưu, ngón tay tinh tế nhẹ nhàng cởi dây lưng của hắn...