cố nhân giường sự tình
Chương 11 - Trói Tôi Lại
Rất nhiều......
Văn Hi dùng ngón tay từ trong nước cúc lên tinh dịch còn chưa tan hết, ác tác kịch bôi lên mặt Mục Đông Thành, khuôn mặt trầm ngâm trong dư vị cao trào tràn đầy ửng hồng, tránh không khỏi vuốt ve tình dục của hắn.
Mục Đông Thành há to miệng thở hổn hển toàn thân thả lỏng, tựa hồ cũng không có lòng dạ nào tránh né hắn trêu đùa, hơn nửa ngày mới bình phục hô hấp, nắm lấy tay hắn khẽ cười, "Đừng làm rộn nữa."
Nụ cười phóng túng lại bao dung này cho hắn biết, đối phương căn bản không có tức giận, tâm tình còn thập phần tốt, vì thế được voi đòi tiên kéo tay kia của người này, phóng tới nơi mình đã sớm nóng rực đến không chịu nổi, "Ngươi cũng không chạm vào ta, muốn qua sông đoạn cầu?"
Hơi thở Mục Đông Thành mới vững vàng lại bị hắn trêu loạn, theo bản năng rút tay về, sau khi nhìn thấy thần sắc không vui của hắn mới vội vã giải thích, "Tôi không phải..."
Văn Hi mặt không chút thay đổi nhìn thẳng vào mắt người này, thật sự rất muốn đập vỡ cái đầu trước mắt này nhìn xem, bên trong rốt cuộc chứa cái gì, đến lúc này còn muốn già mồm cãi láo.
Ta...... Ngươi đi lên giường chờ ta trước, ta tắm rửa xong lại đây.
Mục Đông Thành cúi đầu, ngập ngừng nói xong, lại cẩn thận bỏ thêm một câu, "Có thể không?"
Ngữ khí khẩn cầu làm cho tâm tình Văn Hi có chút hòa hoãn, cũng sợ mình ở lại chỗ này sẽ nhịn không được trở mặt, gật đầu từ trong bồn tắm lớn đi ra ngoài, mở vòi hoa sen đơn giản tắm rửa trước tiên đi vào phòng ngủ.
Có thể là lo lắng hắn tức giận, Mục Đông Thành cũng không có để cho hắn chờ quá lâu, mười phút sau vây quanh khăn tắm chậm rãi đi tới.
Đứng trước giường im lặng vài giây, người đàn ông cúi người rút dây lưng trên áo ngủ của Văn Hi, vẻ mặt có chút cứng ngắc mỉm cười đưa cho anh, "Trói anh lại."
Văn Hi lắp bắp kinh hãi, sau đó tà khí nhìn thẳng mặt người đàn ông, từng chữ từng chữ nói: "Anh xác định?
...... Ừ.
Nam nhân vẫn duy trì nụ cười chướng mắt, ngữ khí cũng rất kiên quyết, "Trói chặt một chút, nếu ta phản kháng, ngươi không nên cho là thật.
Khẩu vị không nhẹ, nguyên lai chân chính muốn chơi chính là cảnh cường bạo, phóng khoáng như vậy.
Mười bảy tuổi Mục Đông Thành liên tục hôn một cái cũng đỏ mặt nửa ngày, tựa như lúc trước người đàn ông này diễn giống nhau, bây giờ lại biết chơi như vậy, nhưng hắn căn bản không cao hứng nổi.
Hắn muốn ngay cả Mục Đông Thành trong trí nhớ rốt cuộc có mấy phần chân thật, cũng không thể khẳng định.
Bất quá như vậy cũng rất tốt, ký ức có tốt đẹp hơn nữa, nếu như là giả dối, như vậy nhớ nhung còn không bằng thanh không.
Cái gọi là triệt để buông xuống, chính là nhận thức rõ ràng có nhiều thứ nhìn như trân quý, kỳ thật cũng không có chân chính tồn tại qua.
Giống như nam nhân nhìn như sạch sẽ tuấn mỹ trước mắt này, có lẽ cho tới bây giờ cũng chưa từng thay đổi.
Bất quá, cũng không có quan hệ gì, nam nhân này có một bộ mê người bề ngoài đã không tệ, hơn nữa phóng khoáng, đa dạng nhiều, thừa dịp thanh xuân chưa hao hết, dựa vào thân thể này còn có thể ăn ngon thật lâu.
Trong lòng hắn có một chút u ám, sinh lý có một chút phấn khởi, động tác trên tay cũng không còn cố ý ôn nhu, siết chặt hai tay Mục Đông Thành kéo gần mình lại, trói chặt theo yêu cầu của đối phương.
Mục Đông Thành quả nhiên chơi đến nhập tâm, tuy rằng cũng không có phản kháng, nhưng cả người cũng bắt đầu run rẩy.
Hắn cũng vui vẻ phối hợp, đem người này nặng nề hướng trên giường đẩy một cái, trên mặt lộ ra thô bạo biểu tình, hạ giọng nói ra thô tục, "Ta muốn hung hăng làm ngươi. Đem chân mở ra!"
Mục Đông Thành thân thể bắn ra, nhấc chân lên muốn đá tới, hắn nhe răng cười đỡ lấy cái chân dài kia dùng sức bẻ lên trên, khi người ngồi xuống một chân khác không an phận về phía trước.
Khăn tắm của nam nhân vây quanh bên hông buông ra, bị hắn túm xuống ném đi.
Vốn hắn muốn dùng miệng hảo hảo để cho đối phương hưởng thụ, nhưng trước mắt muốn chơi nội dung vở kịch cũng không thích hợp, hắn nhìn kỹ đối phương dùng để thừa nhận huyệt đạo, màu sắc dĩ nhiên thập phần phấn nộn mê người, dứt khoát duỗi dài ngón tay thử hướng nam nhân trong cơ thể cắm vào.
Tuy rằng cửa vào còn mang theo tẩy rửa qua ướt át, hơi hướng bên trong dò xét liền khô khốc đến để cho hắn nhíu mày, mới thò vào hai cái khớp ngón tay, liền chặt đến giống như chưa từng bị dị vật xâm lấn qua, liền lại cắm vào một ngón tay đều tương đối khó khăn.
Mục Đông Thành phản ứng kịch liệt dị thường, cổ họng phát ra thanh âm thống khổ khẩn cầu, "Không được! Buông tôi ra, rất đau......
Động tác của hắn tạm thời dừng lại, nhớ tới người này vừa rồi dặn dò, hạ quyết tâm càng sâu, "Ngươi không phải thích sao!"
A......
Nam nhân phát ra tiếng kêu thảm thiết, tuy rằng thanh âm cũng không lớn, nghe ra được đang cực lực khống chế.
Loại phản ứng này quả thật rất kích thích, nhưng cũng làm cho Văn Hi có chút không đành lòng, hắn không ít lần cùng người ta chơi qua loại trò chơi thô bạo này, làm sao có thể phát hiện không được nam nhân này chân thật đến không giống đang biểu diễn.
Hắn ngừng tay nhìn chăm chú khuôn mặt đau khổ của người đàn ông, cúi người hôn đôi môi run rẩy vì đau đớn kia, "Ngươi tội gì chứ?
Người đàn ông hơi thả lỏng trong nụ hôn ấm áp của anh, mặc dù đầu đầy mồ hôi lạnh, vẫn mở mắt cười với anh, "Tôi có thể... anh hôn tôi lần nữa."
Hắn theo lời dâng tặng một nụ hôn càng thêm triền miên, lúc tách ra cảm giác được thân thể dưới thân mềm mại hơn rất nhiều, "Ta cởi cho ngươi?"
Không cần......
Mục Đông Thành cố chấp ngoài ý muốn: "Nếu cởi ra, không chừng tôi sẽ đánh cậu.
Hả?
Hắn lại giật mình, người này khi nào thì ở trên giường có khuynh hướng bạo lực?
Nam nhân dưới thân thấy hắn do dự, vội vàng thúc giục, "Đến đây đi. Qua cửa ải này là tốt rồi...... Chỉ cần là ngươi, ta nhất định có thể. Ngươi không cần quan tâm ta nói cái gì, chỉ cần tiếp tục làm.
Hắn bị người này thề phải chơi đặc thù tình thú dũng khí thuyết phục, nhưng cũng không thể cứng rắn đi tới máu chảy thành sông.
Hắn cười lắc đầu, kéo ngăn kéo đầu giường lấy ra chất bôi trơn cùng bao cao su, quyết định dùng một phương thức khác chơi tiếp.