chim nguyên cáo tử
Chương 7 - Mùa Xuân
Nương hạ thế đã mười hai năm, cha thê lương lôi kéo nàng trưởng thành.
Còn nhớ rõ lúc cha bao thuyền trên đại đội bắt đầu đưa đò, mỗi ngày bảo nàng cưỡi trên cổ mang nàng lên thuyền, lúc có người đưa đò, cha sợ nàng rơi xuống nước, liền lấy dây thừng buộc eo nàng vào trong khoang thuyền thấp bé.
Đặc biệt là vào mùa đông, trên mặt sông gió lạnh vù vù thổi, giống như dao nhỏ ở trên mặt sông gào thét, cha sợ nàng lạnh, ở trong khoang thuyền đặt cái chậu than cho nàng nướng đông cứng bàn tay nhỏ bé.
Mùa hè thì tốt hơn nhiều, chạng vạng lúc không có người đưa đò, cha liền mang theo nàng ở bờ sông trên bờ cát, ở trong trời chiều màu vàng kim dùng cát đắp thành.
Tòa thành đang yên đang lành bị nước cuốn trôi liền tan, nàng liền thương tâm đến "Oa oa" khóc lớn.
Sau đó bên kia sông người đến họp chợ nhiều, cha bận rộn không kịp, thường thường buổi sáng đem nàng đặt ở nhà Tráng Tráng, chạng vạng đưa đò xong mới đón nàng trở về.
Trượng phu Vương quả phụ cũng qua đời sớm, thường nói Tiểu Vân "làm cho người ta vui mừng", cha cũng yêu thương Tráng Tráng, mỗi lần trở về vô luận trong túi đựng cái gì đều chia một nửa cho Tráng Tráng.
Tráng Tráng khi còn bé có vẻ ốm, tựa như cải trắng vàng trong ruộng rau ba ngày hai bữa bị bệnh, người nhìn thấy đều nói với Vương quả phụ "Đứa nhỏ này sợ không dễ chăm sóc".
Vương quả phụ trong lòng sợ hãi, đi khắp nơi cầu thần bái Phật, sau đó ở bờ bên kia âm dương cầu được một biện pháp, muốn cho Tráng Tráng mặc quần áo nữ oa.
Từ đó về sau, Tráng Tráng liền mặc quần áo hoa, tết bím tóc nhỏ lên đầu.
Tiểu Vân nhìn thấy liền cười, thấy liền nói "Xấu hổ", hắn tức giận liền cùng Tiểu Vân đánh nhau, lại đánh không lại Tiểu Vân, chỉ có phần "Oa oa" cáo nương.
Có một lần Tiểu Vân cùng Tráng Tráng chạy đến trên đường cái chơi đùa, mặt trời lặn cũng không thấy Vương quả phụ tới kêu, cha cũng không thấy bóng dáng.
Hai đứa nhỏ đói đến phát hoảng, đành phải không hăng hái về nhà tìm đồ ăn, trong phòng ngoài phòng tìm một lần cũng không tìm thấy mẹ Tráng Tráng.
Chỉ có sương phòng là đóng cửa, bên trong có tiếng heo vờn cỏ.
Tiểu Vân lá gan lớn hơn một chút, cầm thanh trúc đi tới, muốn đuổi heo từ bên trong ra.
Nhưng cửa sương phòng vững vàng, dùng sức thế nào cũng không đẩy ra được.
Heo ở bên trong tựa hồ càng thêm vui vẻ, còn phát ra âm thanh "bốp bốp bốp".
Tiểu Vân sốt ruột đến, vòng qua cửa sổ phía sau sương phòng với tới nhìn, nhưng bởi vì quá thấp với không tới bệ cửa sổ, đành phải trở về gọi Tráng Tráng, mỗi người mang một viên gạch lót ở góc tường, do Tráng Tráng đỡ viên gạch lắc lư, Tiểu Vân giẫm lên lót chân nhìn vào bên trong.
Bên trong ánh sáng đã tối tăm, bốn phía không tìm thấy bóng dáng con heo, chỉ có trên đống rơm rạ ở góc tường, có một thứ gì đó đang chuyển động.
Nàng tuyệt không sợ, cha đã nói với nàng trên đời này không có quỷ.
Đó là một người, tóc rối bù che khuất khuôn mặt, không thấy rõ là ai, chỉ nhìn thấy phần trắng bóng dưới bả vai, quỳ gối trên đống cỏ lên lên xuống đất, hai núm vú trước ngực nhảy lên nhảy xuống, miệng kêu "chít chít", thoạt nhìn rất vui vẻ, bất quá có đôi khi giống như đang cúi thấp khóc, khiến cho Tiểu Vân cũng không phân biệt được người này là cao hứng hay khổ sở, chỉ là tò mò rốt cuộc cô gặp phải chuyện gì, làm cho cô động đậy kỳ quái như vậy, kêu kỳ quái.
Bàn tay nhỏ bé của Tiểu Vân bám vào tường bệ cửa sổ, cố gắng với tới nhìn, ánh mắt dần dần thích ứng với hoàn cảnh bên trong sương phòng, lúc này mới nhìn thấy dưới thắt lưng người này còn có cái mông cực đại rắn chắc, phía dưới mông còn cưỡi hai cái chân trần trụi, trên đùi rắn chắc mọc đầy lông tơ đen tuyền, ở giữa đùi to có một cái túi thịt mềm mại, phía trên mọc ra một cây gậy màu thịt, hơn phân nửa chui vào giữa đống nước tiểu của người phía trên, "bốp bốp bốp" mà ở bên trong ra vào ra vào, ở trong cục thịt nâu sậm kéo ra đôi môi thịt đỏ tươi.
A...... A...... A...... Nhẹ một chút!
Người phía trên kêu lên, Tiểu Vân nhận ra đây là thanh âm của Tráng Tráng Nương, nàng muốn gọi Tráng Tráng Nương, cũng không thấy Tráng Tráng Nương ngẩng đầu, chỉ lo cúi người xuống ghé vào trên người người nọ phía dưới, hai cánh tay rắn chắc từ phía dưới mặc vào, ôm chặt lấy đầu Tráng Tráng Nương, chỉ có tiếng thở dốc cùng tiếng thở dốc thô trọng từ nơi đó truyền ra.
Cái mông to lớn rắn chắc còn đang động, tựa như một cái cọc nhấc lên, cây cột làm bằng thịt kia lộ ra một đoạn thật lớn, quả thực muốn to bằng tay liềm, trong nháy mắt cái mông lại đắp xuống, đem toàn bộ nó nuốt hết, phát ra một tiếng "lạch cạch" giòn vang, một chút lại một chút...... Bình tĩnh mà hữu lực, không lâu sau, cái mông như phát điên lên, càng ngày càng nhanh, đụng đến cái mông trắng nõn của Tráng Tráng Nương lắc lư lên, một mảnh âm thanh "lạch cạch" "lạch cạch" từ nơi đó phát ra, thoạt nhìn cực kỳ thú vị.
A...... A...... A...... Tử quỷ!
Tráng Tráng Nương trong miệng hừ kêu, lại từ trên người người nọ bò dậy, ngồi thẳng trên người người nọ, bộ phận phát ra tiếng vang kia liền nhìn không thấy, Tiểu Vân cảm thấy có chút đáng tiếc.
Tráng Tráng Nương đứng thẳng dậy đem mái tóc rối tung vén ra sau đầu, trên khuôn mặt quả hạnh mượt mà đỏ bừng có vẻ trẻ hơn bình thường rất nhiều.
Tráng Tráng Nương vẫn nhắm mắt lại, hai tay chống trên ngực người nọ, nghiêng mông tựa vào nhau như muốn đẩy cối xay.
Lúc này Tiểu Vân mới thấy rõ khuôn mặt râu ria xồm xoàm phía dưới kia là của cha, cha bị khi dễ cũng không đánh người, chỉ lo nhắm mắt lại vươn cổ ở phía dưới "Ngô ác" "Ngô ác" buồn bực hừ hừ, đem bàn tay to bằng quạt hương bồ đặt ở trên ngực của Tráng Tráng Nương, dùng sức xoa bóp, xoa đến núm vú tròn trịa kia đều lệch, xoa đến Tráng Tráng Nương kêu to.
Tiểu Vân cảm thấy như vậy còn tốt, nàng thích cha khi dễ người khác, không thích cha bị khi dễ.
Heo đâu! Còn ở bên trong không?
Tráng Tráng ở phía dưới nói, hắn ngồi xổm đến bắp chân có chút tê dại.
Xuỵt!
Tiểu Vân quay đầu trừng mắt liếc hắn một cái, Tráng Tráng liền không lên tiếng.
Lúc Tiểu Vân đang nhìn, hai người lớn đã từ trên đống cỏ đứng lên.
Lúc này nàng mới thấy rõ ràng, cha chỉ để trần thân trên, cũng không cởi quần, quần ở khuỷu chân, Tráng Tráng Nương không biết xấu hổ, ngược lại cởi trần như nhộng, trên người so với cha trắng hơn nhiều, điều này làm cho nàng rất khó chịu: dựa vào cái gì Tráng Tráng Nương lại trắng hơn cha?
Hai người lớn đưa lưng về phía nàng, Tráng Tráng Nương ghé vào trên tường vểnh mông lên, cha đi tới phía sau làn da Tráng Tráng Nương nhún nhún, "Ha ha" gầm nhẹ một tiếng, "Phốc chít" một tiếng đi vào.
Tráng Tráng Nương rên một tiếng ngẩng đầu lên, khó chịu lắc đầu thở dốc.
Mông cha khẩn trương rụt lại, dán thật chặt trong chốc lát, mới ôm mông Tráng Tráng Nương bắt đầu một trước một sau di chuyển, đem nơi đó đụng đến "Thang đạp" "Thang đạp" vang lên.
Tiểu Vân mới nhớ ra, nhớ rõ những con chó trên đường đều làm như vậy.
Tráng Tráng Nương lại bắt đầu kêu lên, hai bàn chân ở trên mặt đất dùng sức chống đỡ đứng lên, từng chút từng chút lại gần, thanh âm so với lúc trước lớn hơn nhiều, ngay cả Tráng Tráng phía dưới cũng nghe thấy.
Mẹ ta ở bên trong?
Tráng Tráng nghiêng khuôn mặt nhỏ nhắn hỏi cô.
Có, cha ta đang khi dễ mẹ ngươi sao?
Tiểu Vân nhỏ giọng mà đắc ý nói.
Ta muốn xem! Ta muốn xem!
Tráng Tráng ở phía dưới sốt ruột.
Tiểu Vân đành phải vung tay từ trên viên gạch nhảy xuống, đổi Tráng Tráng đi lên, còn mình ở phía dưới đỡ.
Tráng Tráng cao hơn Tiểu Vân một chút, không cần vất vả như vậy liền thấy được hai tay nương bám ở trên tường, bị cha Tiểu Vân dùng sức khi dễ, trong miệng "Ôi" "Ôi" hừ kêu, giống như là sinh bệnh rất đau vậy.
Hắn biết nương chỉ có đau đến thật sự nhịn không được mới có thể kêu to như vậy, trong lòng càng thêm sốt ruột.
Muốn chết! Muốn chết!
Nương lại bị khi dễ đến khóc lên, lớn tiếng hướng về phía tường gào thét.
Nương! Nương!
Tráng Tráng gấp đến độ gọi mẹ, từ trên gạch nhảy xuống, đi nhặt đá trên mặt đất.
Ngươi muốn làm gì?
Tiểu Vân buông tay vịn gạch ra hỏi, thấy cậu nhặt lên một tảng đá thật lớn, trên mặt hừ hừ cực kỳ khó coi.
"Kêu cha ngươi khi dễ mẹ ta, mẹ ta đều khóc muốn chết, ta muốn đánh cha ngươi!"
Tráng Tráng nói xong vung tay lên, hòn đá "Vèo" một cái xuyên qua cửa sổ, ở bên trong "Đông" vang lên một tiếng, Tiểu Vân sợ tới mức oa oa khóc rống lên.
Cha Tiểu Vân nghe thấy tiếng khóc, vội vàng từ bên trong vọt ra, còn vừa đi vừa mặc áo blouse.
Sau khi hỏi rõ ràng, ở nơi đó ngây ngốc cười không biết nói cái gì cho phải.
Một lát sau Tráng Tráng Nương cũng đi ra, vội vàng vào trong phòng lấy kẹo đến chia cho bọn họ ăn, bảo bọn họ không nên nói với người khác, nếu không ngay cả cơm cũng không cho bọn họ ăn.
Năm ấy bọn họ mới sáu tuổi, qua một năm sẽ lên lớp một.
Bất quá từ ngày đó về sau, Tiểu Vân phát hiện cha cùng Tráng Tráng Nương càng thêm thân thiết, thường thường cùng nhau ngồi ở dưới tàng cây lê trong sân nói chuyện.
Biết có một ngày nàng nhìn thấy Tráng Tráng Nương rơi lệ, cha cũng lau nước mắt theo, nàng cùng Tráng Tráng sợ tới mức cũng khóc theo, sau đó cha tự mình lau khô nước mắt, còn lau nước mắt cho Tráng Tráng Nương.
Từ đó về sau cha không đưa cô đến nhà Tráng Tráng nữa, cả ngày than thở.
Thẳng đến khi Tiểu Vân và Tráng Tráng được đưa đến thị trấn học tiểu học, qua nhiều năm mới có bạn học nói với cô: Cha và Vương quả phụ muốn thành một nhà, mấy người cậu của Tráng Tráng không đồng ý, sự tình liền thổi phồng.
Ước chừng là lúc lên trung học cơ sở, hai nhà lại bắt đầu đi về phía trước, mỗi dịp tết âm lịch, mẹ Tráng Tráng đều phải làm quần áo mới giày mới đưa tới cho Tiểu Vân. Đến thời điểm cấy mạ đánh ruộng, nhà Tráng Tráng không thể thiếu cha, việc lớn việc nhỏ đều do một tay cha lo liệu.
Hiện tại Tráng Tráng cũng đã trưởng thành, ba ngày hai bữa liền chạy tới nhà Tiểu Vân hỗ trợ hạ lực.
Hiện tại người trong thôn lại đang nghị luận: "Chỉ sợ hai nhà lại muốn hợp làm một nhà, lão Tần muốn mẹ cường tráng, cường tráng muốn Tiểu Vân, thân càng thêm thân.
Trong lúc nhất thời ồn ào huyên náo truyền ra, truyền đến tất cả mọi người đều biết.
Tuy rằng người lớn hai nhà còn chưa từng nhắc tới chuyện này trước mặt hai đứa nhỏ, nhưng trong lòng Tiểu Vân rất rõ ràng, cha chính là đối đãi Tráng Tráng trước mặt con rể.
Đối mặt với trò đùa của người trong thôn, Tiểu Vân luôn cười hì hì, chỉ có Tráng Tráng nghe xong lời của bọn họ, xa xa trốn tránh Tiểu Vân, không dám ở cùng một chỗ với cô trước mặt người khác, có vẻ có chút xấu hổ và xa lạ.
Nhân tài cũng không tệ, chỉ là tính cách quá thành thật!
Tiểu Vân nằm ở trên giường nghĩ đến bộ dáng Tráng Tráng, tuy rằng Tráng Tráng đã trở thành tiểu tử thân thể cường tráng, đã không còn là "nữ tử giả" mặc xiêm y hoa để lại bím tóc kia, nhưng bản tính thẹn thùng trên người hắn lại lưu lại trong thân thể của hắn.
Thần Thần coi như là bạn chơi từ nhỏ đến lớn, tuy rằng không tốt như cô và Tráng Tráng, có chút lưu loát, nhưng đầu óc linh hoạt, có một chỗ không nói nên lời hấp dẫn cô.
Tiểu Vân vừa nghĩ tới giấc mộng hoang đường vừa mơ kia, loại xấu hổ khó hiểu lúc trước đã biến mất không thấy, xúc động ngăn chặn không được lại lặng lẽ sinh phát trong thân thể, ngay sau đó trong âm đạo liền có phản ứng khác thường, giống như có con kiến cào cào trên vách thịt, tuôn rơi bắt đầu ngứa ngáy, bắt đầu khẩn trương nóng lên.
Trong lòng nàng biết tiểu huyệt xấu hổ kia lại bắt đầu không an phận, bên trong nhất định là bắt đầu tiết ra chất lỏng ngọt ngào.
Nàng đã không hề kháng cự, mà là vui sướng nhắm mắt lại, nàng muốn ôn lại cái loại cảm giác biến mất ở trong mộng làm cho người ta ý loạn thần mê này.
Chỉ là không nghĩ tới khuôn mặt Thần Thần, mà đổi thành Tráng Tráng, như vậy cảm giác tội lỗi của cô sẽ nhỏ hơn nhiều.
Mặt trăng đã bị cành lá cây hòe lớn che khuất, trong phòng muốn hắt mực đen kịt.
Bóng tối này làm cho lá gan của Tiểu Vân không còn nhỏ nữa.
Nàng vươn bàn tay mềm mại phủ lên bộ ngực căng phồng, tưởng tượng đó là hai tay tráng kiện che kín vết chai, trong lòng nhịn không được liền "Bùm" nhảy lên.
Lòng bàn tay ấm áp xoa núm vú nhỏ cứng rắn, khiến cho nàng cảm giác rất là thoải mái, thử ở trên lòng bàn tay thêm chút sức ấn ấn, núm vú kia càng ngứa lên, khiến cho tâm của nàng không thỏa mãn.
Cô dùng ngón cái và ngón trỏ nhẹ nhàng vốc núm vú, tựa như cầm đầu bút chì cao su khéo léo thô ráp, thử nhẹ nhàng kéo.
A......
Tiểu Vân run rẩy hừ nhẹ một tiếng, khoái cảm trên núm vú giống như tĩnh điện, xuyên thấu núm vú của nàng, khuếch tán ra toàn thân.
Nàng phát hiện núm vú nho nhỏ này lại có thể mang đến cho nàng kích thích tuyệt vời như thế, ngón tay liền không dừng lại được, không chút cố kỵ xoa bóp núm vú, làm cho khoái cảm mới lạ kia từ trên núm vú sinh ra, giống như sóng nước trên mặt sông chảy qua thân thể của nàng, từng đợt ngay sau đó từng đợt liên miên xâm nhập thần kinh của nàng.
Không khí trong phòng dần dần trở nên oi bức, hơi ẩm mới tiêu tan lại từ trong góc tối chui ra, một lần nữa bao phủ thân thể Tiểu Vân trong bóng tối.
Mặt của nàng nóng hầm hập, hô hấp trở nên càng ngày càng dồn dập, phồng lên núm vú tại ấm áp bàn tay hạ biến hình dạng, bị thô lỗ kéo hướng hai bên, lại từ hai bên hướng chính giữa nặn tới, nàng cảm giác được chúng nó đang nhanh chóng phồng lên, trở nên càng ngày càng co dãn, liền ngay cả viên kia nho nhỏ núm vú cũng trở nên cứng rắn thô ráp đầu ngón tay.
Huyệt nhỏ phía dưới chua xót trướng trướng, giống như muốn giải nhỏ ra.
Tiểu Vân cố nén khoái cảm trên ngực, từ trên giường đứng lên sờ diêm trên bàn gỗ, sờ soạng "Xích Na" một tiếng sáng lên một viên, đốt đèn dầu trong chén.
Nàng ở trong ngọn lửa lay động lật xuống giường, lúc chuẩn bị quần áo trên giường đi vệ sinh trong lều tranh bên ngoài, trong huyệt nhỏ cái loại nước tiểu mãnh liệt này lại đột nhiên biến mất.
Trong lúc cô đang buồn bực, ngọn lửa run rẩy trên tim đèn, ánh sáng "bíp bíp" càng lúc càng lớn, ánh sáng đỏ yếu ớt dần dần biến thành ánh sáng màu vàng kim, khiến cho toàn bộ căn phòng sáng lên, cũng chiếu sáng thân thể trần trụi của Tiểu Vân, thân thể uyển chuyển bị chảy xuôi một tầng màu bơ màu vàng mật, cô liếc mắt nhìn ngực, chúng nó vẫn phồng đầy như cũ, quầng vú nhợt nhạt dưới ánh đèn hiện ra ánh sáng dầu mỡ, sữa sưng tấy giống như quả dâu tây tươi vểnh lên đỉnh ngực - - tất cả cảm giác tuyệt vời đều đến từ hạt thịt đinh nho nhỏ này, điều này quả thực quá không thể tưởng tượng nổi!
Hai chân thon dài rũ xuống mép giường, Tiểu Vân nhìn thấy, càng ngày càng hài lòng, đưa tay vuốt ve hai bên đùi bóng loáng, không tự chủ được trượt đến gốc đùi, chải vuốt lông mềm mại từ trên xuống, trong huyệt nhỏ lại bắt đầu ngứa ngáy chua xót bẩn thỉu.
Nguyên lai cũng không phải muốn tiểu giải, mà là ngón tay ở phía trên có tác dụng.
Cô sờ được khe hở kia từ trong lông, tò mò dùng đầu ngón tay ấn xuống, bên trong đã ẩm ướt đến hỏng bét, môi âm hộ mềm mại nặn ra càng lún càng sâu, đầu ngón tay bị miếng thịt ẩm ướt ấm áp vây quanh đi vào sâu trong huyệt thịt, cắm vào trong huyệt động, thịt nơi đó trong nháy mắt căng thẳng quấn chặt xương ngón tay, giống như một chiếc nhẫn cài trên đầu ngón tay, đầu ngón tay mờ mịt luống cuống trong một đầm lầy nóng hổi.
Tiểu Vân thử đưa ngón tay vào bên trong, vách thịt bị móng tay cọ xát, một trận đau đớn bén nhọn, cô không khỏi "Hư" một tiếng, nhíu mày thật chặt, nhanh chóng rút ngón tay ra.
Tại sao trong mơ lại thoải mái như vậy?
Bị đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm vào liền đau không chịu nổi?
Nàng trăm mối vẫn không có cách giải.
Bất quá rất nhanh, nàng có phát hiện mới, ngón tay lúc lui về ở chỗ kết hợp trên môi âm hộ đụng phải một khối u thịt mềm mại, lúc ngón tay chạm đến khối u thịt kia, cả người tựa như bị điện giật không ngừng run rẩy kịch liệt một chút, làm cho nàng cảm thấy vừa thoải mái vừa sợ hãi.
Âm vật!
Cái từ này ở trong đầu Tiểu Vân lóe ra một chút như điện quang hỏa thạch, nàng ở trên sách sinh lý đã thấy qua, bất quá chỉ đánh dấu tên mà thôi, thoạt nhìn cũng không có gì ngạc nhiên a!
Cô vươn hai đầu ngón tay tách môi âm hộ ra, cố gắng cúi đầu suy nghĩ xem thứ gọi là "âm vật" này đến tột cùng trông như thế nào: giữa rãnh thịt tươi mới phấn hồng có một chút nhô lên lớn như bao gạo.
Nàng do dự lại đem đầu ngón tay ở phía trên đụng chạm, một cỗ điện lưu như tê dại cảm giác từ âm vật đỉnh truyền khắp toàn thân, "Ồ..."
Nàng nhịn không được run rẩy hừ kêu lên, quá thoải mái!
Trách không được Thần Thần muốn sờ lồn của cô?
Thì ra bên trong lồn có bảo bối như vậy!
Đó là một nút ma thuật!
Niềm vui lớn lên từ bên trong!
Tiểu Vân vì phát hiện mới này của mình mà ngạc nhiên không thôi!
Nàng cần càng nhiều khoái cảm, liền đem đầu ngón tay dán ở trên âm vật xoa bóp, thịt băm thần kỳ kia thu lại kích thích, trong huyệt thịt cũng theo đó co rút lại từng đợt, từng đợt co quắp, có một cỗ cảm giác tê dại như dòng điện từ đỉnh âm vật truyền khắp toàn thân, một cỗ lực đạo từ toàn thân nháy mắt tụ tập đến bốn vách động.
Tiểu Vân cảm thấy máu toàn thân đều đang bắt đầu khởi động tụ tập vào háng, thân thể liền mềm nhũn ngã về phía sau trên giường, ngón tay không tự chủ được cũng tăng nhanh tốc độ xoa bóp, khối u thịt kia ở dưới đầu ngón tay chậm rãi trướng lớn mở rộng ra, vẫn lớn đến mức cao như đầu ngón tay, vật nổi lên xa lạ này làm cho Ưu Nhiễm cảm thấy mới mẻ mà lại ngạc nhiên, e lệ mà lại thoải mái.
Ái dịch trong huyệt nhỏ giống như thủy triều mùa xuân bắt đầu tràn ra, từ khe rãnh ướt sũng chảy xuôi ra ngoài, chảy từng góc nước dính trơn.
Cô nhúng nước tràn ra từ lỗ thịt của mình và áp dụng nó trên âm vật cứng rắn, ngón tay của cô tăng tốc độ và sức mạnh thích hợp, điên cuồng xoa bóp âm vật sưng lên, hông của cô được nâng lên đúng lúc.
Ngô...... Ngô ngô......
Tiểu Vân cắn môi thấp giọng rên rỉ, đầu ở trên gối đầu lăn qua lăn lại, cỗ nước tiểu quen thuộc kia dần dần tới, phảng phất loại cảm giác này vẫn ẩn núp ở trong thân thể của nàng chưa từng rời đi.
Nàng gắt gao kẹp chặt hai chân, từng chút từng chút run rẩy, khoái cảm như dòng điện từ âm vật khuếch tán, xuyên qua huyệt thịt ấm áp, chạy tán loạn khắp nơi trong thân thể nóng bỏng của thiếu nữ.
Điều này làm cho nàng muốn sống muốn chết khoái cảm làm cho âm vật sưng lên tới cực điểm, kia nước tiểu ý cũng tụ tập đến đỉnh điểm.
A......
Tiểu Vân thở hổn hển, nhịn không được nhẹ giọng hừ kêu lên, có một cỗ mạnh mẽ khí lưu thúc giục cái gì đó sẽ ở lồn bên trong nổ tung ra.
Hai chân nàng đột nhiên căng thẳng, tận khả năng duỗi ra hai bên, tứ chi co quắp như bị ma ám.
Sắp tới rồi!
Sắp tới rồi!
Cô nghĩ.
Trong đầu trống rỗng!
Đầu ngón tay Tiểu Vân tiếp tục xoay vòng ma sát âm vật nóng bỏng, đột nhiên giật mình một cái, giống như là có một quả bom mưu đồ đã lâu, ở sâu trong thân thể nổ tung ra, đùi của nàng trong nháy mắt khép lại, gắt gao kẹp lấy tay của nàng - - cao trào giống như là sóng biển đúng hạn tới, từng đợt tiếp theo từng đợt mà nhào về phía nàng, đợt trước thế đang chậm lại, nàng còn không kịp hô hấp, tiếp theo lại đón đầu đập xuống.
Bên trong lồn "ùng ục đô đô" ầm ĩ tận tình phát tiết, thân thể của nàng trong nháy mắt thả lỏng xuống, như trút được gánh nặng thở dài thật sâu, tựa như đang ngủ say, dùng bàn tay dính tóc xoa xoa nhũ phòng mềm mại, khố gian ẩm ướt hỏng bét, lông mu ướt đẫm hỗn độn dán ở trên âm phụ, lạnh lẽo.
Thì ra cảm giác sờ lồn là sảng khoái như vậy!
Tiểu Vân thậm chí có chút hối hận lúc ở bãi sông không đáp ứng yêu cầu của Thần Thần, "Có lẽ hắn biết cái nút thần kỳ này, nếu không cũng sẽ không sốt ruột muốn sờ lồn như vậy.
Trong thân thể của mình chôn dấu dục vọng mãnh liệt như thế, làm cho nàng cảm giác được thập phần khiếp sợ.
Tráng Tráng cứng đầu, quả quyết là không biết chuyện này!
Tiểu Vân không thể tránh được thở dài một tiếng.
Khí lực cả người tựa như bị rút cạn, đã đến lúc có thể ngủ một giấc thật ngon, cô nghĩ.
Trước khi đầu óc bắt đầu trở nên hỗn loạn, Tiểu Vân đã có một quyết định lớn mật: Ngày mai, hoặc là tùy tiện vào lúc nào đó, chỉ cần không ai nhìn thấy, cô có thể nói cho Tráng Tráng, để cho Tráng Tráng kia ngốc qua nhi kiến thức một chút nút bấm của cô, mở mắt cho tiểu tử này.