chế phục hạ dụ hoặc
Chương 2 - Cảnh Xuân Hiện Ra
Lúc tan học Phạm Vĩ bắt đầu chờ mong tiết ngữ văn tiếp theo, không biết giáo viên trưởng thế nào? Có phải cảnh đẹp ý vui giống như Phù Dung lão sư không? Than ôi! Không nghĩ tới thời gian mười phút liền gian nan như vậy a!
"Keng... Keng... Keng..." Cuối cùng cũng đến tiết học thứ hai, một nữ giáo viên đi vào, thân cao ước chừng một mét năm lăm, mặc đồng phục màu trắng, tóc dài xõa vai, khuôn mặt tròn trịa, dáng vẻ xinh xắn quyến rũ, sau khi lên bục giảng ngại ngùng gật đầu với mọi người có chút khiếp đảm, quả nhiên khí chất dạy ngữ văn chính là như vậy.
Một vị mỹ nhân cổ điển động lòng người, đầu tiên vừa lên đài liền tự giới thiệu, chim hoàng oanh, cũng là người cũng như tên, thanh âm tựa như chim hoàng oanh xuất cốc yếu ớt nhỏ giọng, chỉ nghe thanh âm tiểu đệ đệ Phạm Vĩ liền chịu không nổi.
Nếu như lại nhìn về phía khuôn mặt trắng nõn cùng đôi môi đỏ mọng hơi lộ hàm răng trắng kia, nếu không là bên cạnh có những bạn học này, Phạm Vĩ đã sớm ác hổ vồ dê.
Bởi vì lão sư nói mình lần đầu tiên chính thức dạy học, cho nên năm nay hẳn là hai mươi bốn tuổi, bởi vì tiếp theo là tiết thể dục, Phạm Vĩ nghĩ lão sư thể dục hẳn là nam đi!
Không có không gian ảo tưởng, liền chuyên tâm nghe thanh âm tuyệt vời của lão sư chim hoàng oanh đi học, chỉ là chuyên tâm không đến năm phút, chim hoàng oanh ra cốc càng nghe càng giống chim hoàng oanh kêu xuân, tiểu đệ đệ lại bắt đầu không chịu thua kém.
Không khéo lúc này giáo viên lại gọi tới Phạm Vĩ, bởi vì cậu là lớp trưởng, tất cả điểm danh muốn cậu đứng lên đọc bài, Phạm Vĩ đương nhiên là sợ hết hồn, đành phải nhăn nhó nhó đứng lên, còn không cẩn thận đụng vào bàn học, hộp bút chì theo tiếng rơi xuống, bút cùng văn phòng phẩm rơi lả tả đầy đất.
Đang lúc Phạm Vĩ luống cuống tay chân, thầy giáo thấy vẻ mặt vô tội của cậu, lại tốt bụng đi xuống giúp cậu thu dọn hộp bút chì.
Bởi vì lão sư ngồi xổm xuống thân thể lại nghiêng về phía trước, ánh mắt Phạm Vĩ rất tự nhiên liền từ cổ áo rộng thùng thình của lão sư nhìn thấu đi vào, hai khỏa ngực xinh đẹp đầy đặn buông xuống trước ngực, áo ngực ren thuần trắng tựa hồ cũng rất rộng thùng thình, chỉ có thể miễn cưỡng nâng lấy đầu vú.
Ngực cứng chắc tựa hồ muốn dùng đầu vú chống rách áo ngực ren, hai viên nhũ thạch hoàn mỹ trước mắt làm cho tiểu đệ đệ Phạm Vĩ đem quần đùi màu lam cho đỉnh cổ trướng trướng lên, cũng may bạn học phía sau đều không nhìn thấy.
Thầy chim hoàng oanh giúp Phạm Vĩ thu dọn xong thấy Phạm Vĩ hai mắt dại ra, cho rằng thân thể Phạm Vĩ không thoải mái, liền để Phạm Vĩ ngồi xuống, mà Phạm Vĩ vẫn say mê trong cảnh xuân vừa rồi, xem ra nội tâm thầy Phù Dung tựa như bề ngoài thiện lương lại hướng nội, không giống như thầy tiếng Anh trong ngoài không đồng nhất, đơn giản là như vậy em trai nhỏ của Phạm Vĩ sẽ không phục đến tan học, ôi!
Còn tiếp tục như vậy Phạm Vĩ sẽ vì hồng nhan mà bạc mệnh.
Mơ mơ hồ hồ cho tới trưa liền lăn lộn đi qua, giữa trưa đến nhà hàng ăn cơm, nghe được bàn bên cạnh học trưởng đang mắng: Làm cái gì nha!
Nữ lão sư trẻ tuổi xinh đẹp đều bị phái đến lớp dưới, lớp trên bởi vì phải thi liên khảo, cho nên phải do lão sư có kinh nghiệm dạy.
Tuy rằng các học trưởng ghen tị muốn chết, nhưng Phạm Vĩ nghe xong coca, xem ra buổi chiều còn có nữ giáo viên xinh đẹp có thể thưởng thức, nước miếng không khỏi chảy xuống, hại Phạm Vĩ hôm nay khẩu vị đặc biệt tốt, không có biện pháp chỉ tốt lại mua thêm một cái cơm hộp đến ăn.
Các bạn học thấy Phạm Vĩ gầy gò nho nhỏ lại ăn nhiều như vậy, hỏi Phạm Vĩ ăn ở đâu rồi? Phạm Vĩ đành phải rất xấu hổ nói: "Tôi cũng không biết.
Phạm Vĩ âm thầm thở dài, không có biện pháp, tiểu đệ đệ thật sự quá không chịu thua kém, không ăn nhiều một chút được không!
Lúc tan học về nhà Phạm Vĩ trong lòng nôn muốn chết, bởi vì quá mức chờ mong tiết học buổi chiều, kết quả chênh lệch quá lớn khiến bản thân buồn bực không vui đến tan học.
Trên đường về nhà Phạm Vĩ tự mình suy nghĩ một chút, kỳ thật vận khí hôm nay coi như không tệ!
Có ít nhất hai nữ giáo viên xinh đẹp có thể thưởng thức, hơn nữa hôm nay là lần đầu tiên trong đời nhìn thấy ngực thật.
Tuy rằng không có nhìn thấy đầu vú có chút không được hoàn mỹ, bất quá nghĩ đến lần đầu tiên rình coi đến quần lót nhỏ của nữ nhân thành thục, Phạm Vĩ liền vui vẻ ngồi xe điện về nhà.