cày cấy mảnh này đất màu mỡ
Chương 18
Ta gắt gao ôm Uyển Hân, cảm thụ dư vị thân thể nàng tỏa ra nhiệt lượng cùng trắng nõn mềm mại.
Thật muốn thời gian vĩnh viễn dừng lại ở giờ khắc này, thật muốn không có những người khác quấy rầy cũng chỉ có ta cùng Uyển Hân hai người sinh hoạt...
Trong một hồi miên man suy nghĩ, ta mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi, ngày hôm sau khi tỉnh lại, nữ nhân trong lòng ta đã không thấy.
Hồi tưởng lại chuyện xảy ra tối hôm qua, ta hoảng loạn từ trên giường ngồi dậy nơi này tìm kiếm tung tích Uyển Hân, đúng lúc này cửa phòng mở ra, Uyển Hân xách theo một túi bữa sáng đi vào.
Nàng nhìn thoáng qua ta cái gì cũng không có mặc liền ở trong phòng đi loạn mặt đỏ lên.
hờn dỗi oán giận nói: "Tiểu Sơn ngươi cũng quá không nghe lời, rõ ràng biết mình mắt không tốt còn một mình chạy tới xa như vậy địa phương, ngươi nếu xảy ra chuyện ba mẹ làm sao bây giờ, ca của ngươi làm sao bây giờ?"
Dáng vẻ xinh đẹp của Uyển Hân khiến ta nhìn ngây người, ta thích nàng răn dạy ta như vậy, lúc này cợt nhả đi tới, ôm lấy eo nhỏ của nàng: "Vậy tẩu tử ngươi thì sao, ta nếu xảy ra chuyện, ngươi làm sao bây giờ?
Nghe hiểu ngụ ý của tôi, khuôn mặt nhỏ nhắn của Uyển Hân càng đỏ hơn, cô ấy nhẹ nhàng vỗ vai tôi một cái, tức giận mắng một tiếng "không chính hình" liền gọi tôi qua ăn.
Không biết có phải là ảo giác của ta hay không, ta luôn cảm giác trong thái độ Uyển Hân đối với ta hình như có thêm chút gì đó, nhưng cụ thể lại nói không nên lời.
Có thể là trải qua trận chiến ngày hôm qua, Uyển Hân đã đem tình cảm đối với anh trai tôi, chậm rãi chuyển dời cho tôi.
Sau khi cơm nước xong tôi mới nhớ ra chính sự: "Chị dâu, chị theo em về đi, người tên Tần Xuyên ngày hôm qua vừa nhìn đã biết không phải là người tốt rồi!"
Uyển Hân thở dài một hơi: "Ai, tẩu tử biết, như vậy đi Tiểu Sơn, hôm nay ngươi đi về trước, tẩu tử đáp ứng ngươi ngày mai nhất định trở về được không?"
Nhìn bộ dáng thành khẩn của Uyển Hân, ta chỉ có thể gật đầu.
Sau khi ăn xong điểm tâm tôi lại cùng Uyển Hân ôn tồn trong phòng một chút thì bị cô ấy đưa đến bến xe, qua hơn một giờ tôi liền về tới thôn chúng tôi.
Lúc về đến nhà ba mẹ tôi đã sắp điên rồi, từ sau khi tôi bị mù, đây là lần đầu tiên tôi biến mất khỏi họ lâu như vậy, sau khi thấy tôi trở về họ kích động đến sắp khóc.
Tôi há miệng muốn nói lại thôi, không biết có nên nói cho bọn họ biết tin tức tôi đã khôi phục thị lực hay không.
"Tiểu Sơn, ngươi có biết ca ca của ngươi vì xoay sở cho ngươi khôi phục thị lực tiền, đã đáp ứng Uyển Hân gia cùng nàng dùng vĩnh viễn không lui tới sao, ngươi về sau nhất định phải hảo hảo hiếu thuận ca của ngươi!"
Ngay tại thời điểm tôi rối rắm, mẹ tôi đột nhiên nói ra khỏi miệng một câu, làm cho cả người tôi giống như gặp phải sấm sét giữa trời quang.
Ta vừa mới thuyết phục Uyển Hân theo ta trở về, ca ta cũng đã cùng Uyển Hân gia đạt thành hiệp ước như vậy!
Mẹ, không được, mẹ mau gọi điện thoại cho anh con nói anh con mau trả tiền cho ba mẹ Uyển Hân.
"Đứa nhỏ này có phải là hồ đồ, không muốn phục hồi tinh thần?"
"Không phải mẹ, con đã khôi phục thị lực rồi, mẹ mau gọi điện thoại đi!" tôi sốt ruột thúc giục mẹ, trong lòng có một dự cảm không tốt.
Mẹ tôi nghe tôi nói xong, vội vàng gọi điện thoại cho anh tôi, nhưng âm thanh mù liên tiếp xuất hiện trong điện thoại khiến trong lòng tôi càng thêm bất an.
Không đúng, điện thoại ngài gọi......
Anh cậu không nghe điện thoại à. "Mẹ tôi lại liên tục gọi cho anh tôi mấy cú điện thoại, nhưng anh tôi không có một cú điện thoại nào nghe.
Bất an trong lòng tôi càng ngày càng nhiều, anh trai tôi cho tới bây giờ nhận được điện thoại của mẹ tôi đều là giây tiếp, đây là lần đầu tiên anh ấy không tiếp điện thoại của mẹ tôi.
Ngay lúc tôi sốt ruột, Uyển Hân gọi điện thoại tới trước: "Alo, Tiểu Sơn sao?
Nghe thanh âm sốt ruột của nàng, ta lập tức hỏi: "Chị dâu làm sao vậy?
Anh trai cô...... anh trai cô bị tên Tần Xuyên kia gọi đi rồi!
Trong lòng tôi hoảng hốt, nhưng ngoài mặt vẫn làm bộ bình tĩnh: "Chuyện khi nào?
Uyển Hân khóc lóc trong điện thoại nói cho tôi biết, thì ra nửa đêm hôm qua người đàn ông đáng khinh Tần Xuyên đã tỉnh lại, anh ta càng nghĩ càng giận, tìm mấy tên côn đồ biết rõ thân phận của tôi, sau đó vừa lúc thấy anh tôi làm việc trong thành phố liền trực tiếp trút oán hận lên người anh tôi!
Uyển Hân còn nói cho tôi biết, tuy rằng hiện tại ba mẹ cô ấy đã thấy rõ bộ mặt thật của Tần Xuyên, nhưng bây giờ anh tôi bị Tần Xuyên mang đi, cô ấy vì an toàn của anh tôi, bây giờ vẫn chỉ có thể ủy thân cho Tần Xuyên.
Sao lại như vậy?
Ta giật mình tại chỗ, ta vốn chỉ là muốn mang Uyển Hân về, ta không nghĩ tới chuyện này còn có thể liên lụy đến ca ta.
Không làm Tiểu Sơn thất vọng, uổng phí khổ tâm của em. "Uyển Hân ở đầu dây bên kia giống như tự giễu nhẹ nhàng nở nụ cười," Coi như đây là trả lại cho anh trai em đi.
Chị dâu, chị đừng làm chuyện ngu ngốc......
Tôi còn chưa nói xong Uyển Hân đã cúp điện thoại của tôi, tôi tức giận đến mức ném điện thoại đi thật xa mắng to một tiếng đáng chết!
Ba mẹ tôi lập tức hỏi tôi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, biết tính nghiêm trọng của sự tình, tôi không dám giấu diếm đem chuyện xảy ra ngày hôm qua cho tới hôm nay hoàn chỉnh nói cho ba mẹ tôi biết, ngoại trừ tình cảm mãnh liệt tối hôm qua của Hòa Uyển Hân......