cày cấy mảnh này đất màu mỡ
Chương 14
Uyển Hân kéo tay ta định trở lại phòng, điều này làm cho nội tâm của ta rất cảm động, tình cảm đối với Uyển Hân lại một lần nữa sâu sắc.
Ngô Quyên đột nhiên lạnh lùng cười, "Uyển Hân, hôm nay cô không về cũng phải theo tôi về! Nếu không tiệm mát xa mà người mù này mở trên trấn, hôm nay tôi có biện pháp làm cho nó đóng cửa!
Mẹ nó, bà lão ác độc này! Cái này cũng không khỏi quá đê tiện đi!
Rõ ràng là đang uy hiếp Uyển Hân!
Quả nhiên ta vừa quay đầu đã nhìn thấy hai mắt tức giận của Uyển Hân, nàng hung hăng cắn môi một cái không thể làm gì buông tay ta ra: "Tiểu Sơn, thay ta nói tiếng không xứng với ca ngươi.
Trong lòng tôi hoảng hốt, luôn cảm thấy hôm nay Uyển Hân đi rồi tôi sẽ không còn gặp lại cô ấy nữa, lập tức hô to: "Chị dâu, em có thể không mở tiệm mát xa, chị đừng đi theo họ!
Uyển Hân quay đầu cười thê thảm với tôi: "Tiểu Sơn ngốc, sau này cậu phải sống, cố gắng tiết kiệm tiền sống qua ngày đi.
Lần đầu tiên ta cảm thấy nụ cười của một nữ nhân cư nhiên có thể đẹp như vậy, trong mắt của ta bất tri bất giác chứa đầy nước mắt, hết lần này tới lần khác lấy thân phận của ta ta căn bản cái gì cũng không thể làm, chỉ có thể trơ mắt nhìn nàng rời đi.
Thẳng đến giữa trưa cha mẹ ta trồng trọt trở về mới phát hiện ta còn đang đứng tại chỗ giống như khúc gỗ.
Tiểu Sơn làm sao vậy? Uyển Hân đâu, mau gọi mẹ chuẩn bị ra ngoài ăn cơm đi. "Mẹ tôi vỗ vỗ vai tôi.
Mẹ, Uyển Hân bị người nhà cô ấy mang đi, đều là vì con......
Trong giọng nói của tôi mang theo tiếng khóc nức nở, từ đầu đến cuối đem chuyện xảy ra sáng nay nói với mẹ tôi một lần, mẹ tôi tức giận đến hôn mê bất tỉnh tại chỗ, mắng to cha mẹ Uyển Hân không biết xấu hổ, may mà cha tôi ở một bên đỡ, vội vàng bảo tôi gọi điện thoại bảo anh tôi về nhà.
Sắp đến giờ cơm chiều anh tôi mới trở về, mặt ủ mày chau vào phòng ba mẹ tôi không biết nói cái gì.
Ta một mình nằm ở trên giường trong phòng, từ trong túi lấy ra quần nhỏ của Uyển Hân, trong lòng cực kỳ bi thương.
Đêm qua ta còn mới bắt đầu tiếp xúc với thân thể uyển chuyển của Uyển Hân, cảm nhận được nhiệt tình của nàng đối với ta, nhưng hôm nay cũng đã người đi trà lạnh.
Hồi tưởng lại trải nghiệm tuyệt vời tối qua bất tri bất giác lại rơi nước mắt, trái tim giống như bị thứ gì đó cắt đi.
Tiểu Sơn.
Thanh âm của anh trai tôi đột nhiên vang lên ở cửa phòng tôi, tôi sợ tới mức vội vàng nhét quần lót trên tay xuống dưới gối: "Sao vậy anh?
Anh tôi đi vào cửa nhà tôi, muốn nói lại thôi nửa ngày mới nói: "Duyên phận giữa anh và chị dâu em đã hết, sau này em ở trước mặt ba mẹ anh cũng đừng nhắc tới chị dâu em nữa.
"Tại sao có thể như vậy?" đây là nghi vấn trong lòng tôi, nhưng tôi khó có thể khống chế hỏi ra, trong giọng nói mang theo bi ai cực lớn.
Anh trai tôi nhìn tôi thật sâu, thở dài: "Ba mẹ cô ấy biết sau khi anh và chị dâu em đã thỏa thuận ly hôn, một lần nữa tìm cho cô ấy một người đàn ông trong thành phố, hơn nữa cũng không cho phép anh gặp cô ấy.
Không được! "Ta không chút nghĩ ngợi thốt ra, sau khi nói xong mới phát hiện tâm tình của mình quá mức kích động.
Tiểu Sơn, ta biết ngươi có tình cảm với chị dâu ngươi, nhưng chuyện đã đến nước này chúng ta cũng bất lực. "Anh ta lại thở dài một hơi rồi rời khỏi phòng ta.
Tôi hoảng hốt, hoàn toàn không biết làm sao.
Chỉ cần vừa nghĩ tới Uyển Hân có thể sẽ ở cùng một chỗ với nam nhân khác, lòng ta thật giống như bị người ta lấy đi lửa đốt, chỉ nghĩ nàng có thể sẽ bị nam nhân khác đặt ở dưới thân ta đã tức giận đến muốn rống giận.
Hơn nữa ta chú ý tới Uyển Hân trước khi đi trong ánh mắt mang theo bi thương, nàng cũng nhất định muốn tiếp tục ở lại nhà chúng ta!
Không được! Ta nhất định không thể xảy ra chuyện như vậy, ta phải đón Uyển Hân từ trong thành về!
Ý niệm này từ trong đầu ta vừa sinh ra liền không xua đi được, ta kế hoạch ngày mai sẽ đến nhà Uyển Hân vụng trộm mang theo nàng chạy trốn!
Buổi tối ta lặng lẽ chế định tốt kế hoạch ngày hôm sau, cũng may Uyển Hân từng đề cập qua địa chỉ nhà nàng cho ta, ta chỉ cần có thể nghĩ biện pháp đến nơi đó là có thể mang nàng đi!
Ta đột nhiên có chút may mắn thị lực của mình khôi phục, bằng không ta tuyệt đối sẽ không có dũng khí sinh ra đưa nàng mang về ý niệm trong đầu.
Sáng sớm ngày hôm sau tôi liền cầm tiền tiết kiệm của cửa hàng mát xa ngồi xe buýt đi vào thành phố, trước khi đi tôi còn cố ý để lại cho ba mẹ một tờ giấy bảo bọn họ không cần lo lắng, buổi tối tôi sẽ trở về.
Vừa xuống xe buýt tôi đã cảm nhận được sự phồn hoa của thành phố lớn, sau khi khôi phục thị lực, nơi xa nhất tôi từng đi qua cũng chỉ là thị trấn thôn bên cạnh, nơi đó cũng không nhìn thấy tòa nhà cao tầng trước mặt này.
Hơn nữa cô gái trong thành phố cũng lớn mật hơn so với cô gái trong thôn, từng người đều lộ ra đùi trắng nõn tinh tế của các cô, khe rãnh thật sâu.
Nhìn bóng dáng các nàng lắc mông đi qua, ta âm thầm nuốt một ngụm nước miếng.
Nói thật, nếu tôi có tiền, đều muốn mở một cửa hàng mát xa trong thành phố, đến lúc đó nếu những cô gái này đều đến thăm việc làm ăn của tôi, vậy chẳng phải là tôi đẹp muốn chết sao?
Ta lắc đầu, vội vàng vứt những ý nghĩ này ra sau đầu, ta chủ yếu là tới tìm Uyển Hân, cho dù các nàng có đẹp hơn nữa, cũng không bằng một nửa Uyển Hân!