biến thân tính nô
Chương 1 - Phá Vỡ
Liễu Tử Văn hai mươi hai tuổi là một trợ lý biên kịch điện ảnh mới ra Mao Lô, chiều cao, dáng vẻ bình thường, là loại hình đi trên đường cũng sẽ không khiến cho bất luận kẻ nào chú ý.
Hôm nay biên kịch đem một đống kịch bản giao cho hắn, muốn Tử Văn Minh Thiên sửa sang lại đặt ở trên bàn của hắn, vì thế Tử Văn đành phải vừa toái Niệm Niệm, vừa vội vàng ở trong công ty suốt đêm xử lý một đống giấy đáng ghét này.
Khoảng một giờ sáng, anh cảm thấy bụng đau, vì vậy liền đi toilet.
Bởi vì nhà vệ sinh tầng anh làm việc đang tiến hành sửa chữa, anh đành phải đi đến tầng tiếp theo để tiện.
Tầng dưới là phòng làm việc của ban quản lý công ty, anh nhìn thấy phòng của ông chủ còn có đèn sáng, vốn anh cũng không để ý.
A...... "Nhưng đột nhiên một tiếng kêu thảm thiết từ phòng ông chủ truyền ra. Vì thế Tử Văn Tĩnh lặng lẽ chậm rãi đi ra ngoài phòng ông chủ. Lúc này giọng nói của ông chủ từ trong phòng truyền đến.
A...... A...... A...... Thứ này...... sắp làm ta thăng thiên rồi...... Thật sự rất cay......
"Đúng không... Lâm tổng... đây là hàng mới tôi mang đến từ Argentina, nhờ rất nhiều người mở đường, anh muốn bao nhiêu?"
Cái này...... Tôi thấy cũng rất có thể bán, trước hết cho tôi hai mươi triệu đi.
Lâm tổng à...... Hàng này chỉ có bây giờ mới có thể mua, nằm tiếp phải đợi nửa năm nha...... tận dụng thời cơ nha.
Vậy...... Được rồi, cho ta năm mươi vạn là được rồi.
Vậy tôi cảm ơn anh trước.
Lúc này dùng mông cũng nghĩ đến bọn họ là đang trao đổi giao dịch ma túy, Tử Văn trước kia đã nghe nói ông chủ công ty là dựa vào giết người buôn lậu thuốc phiện lập nghiệp, công ty điện ảnh này cũng chỉ dùng để che giấu hoạt động cùng tìm nữ minh tinh bồi ngủ.
Tử Văn biết mình đã bước vào ổ kiến lửa, cậu chậm rãi đi về phía cửa lớn, đột nhiên hai tay bị người từ phía sau nâng lên.
Tử Văn nhìn ra sau lưng, hóa ra là một người đàn ông to lớn cao gần hai mét.
Người nọ dẫn Tử Văn vào phòng ông chủ.
Ông chủ, người này vừa mới lén lút bên ngoài không biết đang làm gì.
Tiểu tử ngươi cái gì cũng nghe thấy rồi chứ. "Lão bản lạnh lùng nói.
Không phải a...... Không liên quan đến ta...... Ta cái gì cũng không biết...... van cầu ngươi...... Thả ta đi đi......
Tử Văn toát mồ hôi lạnh, vẻ mặt hoảng hốt nói.
Chỉ thấy lão bản dâm tiện cười cười, tráng hán sau người Tử Văn cài hai tay hắn liền đem một viên thuốc nhét vào trong miệng Tử Văn cứng rắn muốn Tử Văn nuốt vào.
"Xem lần này vận khí có thể hay không tốt một chút, lần trước cái kia thật sự là xấu cực kỳ, bán cũng không ai muốn, dứt khoát một súng bắn chết nàng cầm cho chó ăn...... Ha ha..."
"Đừng nha... xin anh buông tha cho tôi, buông tha cho tôi..." Trong tiếng cười lạnh lùng của ông chủ, Tử Văn cầu xin bị kéo ra khỏi văn phòng.
Tử Văn được đưa tới một căn phòng lớn ở vùng ngoại ô, trên đường đi cậu vẫn cảm giác được thân thể của mình không ngừng biến hóa, mắt thấy bộ ngực vẫn bành trướng, tóc vẫn luôn thật dài, đường nét khuôn mặt cũng dần dần trở nên nhu hòa.
Đến phòng lớn lúc, Tử Văn từ trên hành lang cửa sổ, nhìn thấy chính mình đã hoàn toàn biến thành một cái tóc dài mỹ nữ.
Sau đó mấy người mang "nàng" vào trong một gian phòng, bọn họ cởi bỏ quần áo của "nàng", lúc này Tử Văn từ trong gương toàn thân trước mặt "nàng" cùng với tiểu đệ đệ làm bạn với hắn hai mươi hai năm dưới thân thể Bạch Thắng Tuyết của hắn không thấy đâu, chỉ nhìn thấy một khe hở nhỏ bị lông mu thưa thớt che lấp.
Thắt lưng co nhỏ lại, bộ ngực cũng trướng lên hai cái ngực thẳng mà tròn.
Nhìn xem hẳn là 33D, 23, 34 ba vòng.
Mấy người kia tiếp tục giúp cô mặc tất chân màu đen, Bé Đáng Yêu và váy ngắn màu trắng, lúc này Tử Văn đã cảm thấy choáng váng.
"Nàng" bị đặt lên một cái ghế, tay cùng chân đều bị trói, một cái bề ngoài tương đối nhã nhặn nam tử vì "Nàng" rất nhanh trang điểm nhẹ.
Ánh mắt Tử Văn cũng không mở ra được nữa, chỉ lộ ra một khe hở, lúc này ông chủ lại đi vào trong phòng.
Anh hỏi người đàn ông kia: "Ổn cả rồi chứ?
Người đàn ông kia dùng giọng ẻo lả nói: "Đã tốt rồi, lần này cô gái này rất đẹp a.
Ông chủ nâng khuôn mặt đã mơ mơ màng màng của Tử Văn lên: "Quả nhiên rất tốt, lần này thật sự là cực kỳ may mắn. Thì ra" cậu "là Liễu Tử Văn, sau này gọi cậu là Văn Văn được rồi, cậu phải nhớ kỹ. Mau gọi người dẫn cô ấy đến phòng tôi.
Văn Văn "trong lúc mơ hồ nghe xong những lời này liền ngất đi......