biên tập cùng thịt văn viết lách
Chương 6: Bị cưỡng chế dùng gậy massage làm suốt 5 tiếng đồng hồ
"Đây không phải là những cái cậu thích nhất sao?"
Sự tao nhã và bình tĩnh của Tư cũng không còn bóng dáng nữa, thở hổn hển dữ dội đưa đến chết, sức mạnh lớn đến mức phải đâm xuyên qua lỗ sóng nhỏ trong cao trào đó, bụng phồng lên từng khối cơ bắp, sau đó vươn ra dương vật thô màu tím trong lông mu dày đặc của khu vực tam giác phía dưới, cắm sâu vào đường hầm chặt chẽ, lấy được niềm vui vô tận từ người phụ nữ bên dưới.
"Bạn không phải là người thích viết như vậy nhất trong sách của bạn sao? Phụ nữ tinh tế bị từng người đàn ông làm việc đến chết đến cực khoái xếp chồng lên nhau, bất kỳ tư thế và hoa văn kỳ lạ nào cũng có thể viết", cột thịt nóng và gân xanh phồng lên, làm cho đường hầm mỏng manh nóng đến mức run rẩy, nhiệt độ ngày càng cao trong ma sát không ngừng, giống như muốn làm tan chảy cô ấy.
"Thực ra là bạn tưởng tượng mình bị đàn ông đánh đập phải không? Bây giờ tôi thô bạo như bạn viết, làm cho bạn yếu đuối, không phải là điều bạn muốn nhất sao?"
Hố nhỏ vừa lên đến đỉnh điểm tiếp tục chịu đựng sự xâm lược nóng bỏng của đàn ông, Una đã bị khô đến mức mất đi ý thức, miệng nhỏ hơi mở ra, chất lỏng cơ thể chảy ra từ khóe môi kéo ra sợi nhỏ, cơ thể theo biên tập viên đùa giỡn với những cơn co thắt, cô đã mất đi sự kiểm soát đối với cơ thể mình, hoàn toàn bị đàn ông kiểm soát, chỉ dựa vào con gà lớn vô cùng thô ráp và cứng rắn dưới đáy quần của anh ta, muốn cô sống thì sống, để cô chết thì chết.
Tiểu huyệt bị mài đến vừa mềm vừa nóng, càng thêm tiện cho nam nhân vệ sinh, Tư cũng thấy tiểu tác giả đã bị hắn làm không sai biệt lắm, nhưng hoàn toàn không đạt được mục đích trừng phạt của hắn, nàng cảm thấy thoải mái không ngừng, cho nên rút ra thanh thịt còn chưa bắn ra, dùng lực tự chủ vượt quá người thường tưởng tượng kiềm chế bản thân.
Yuna mất đi ý thức sau khi Tư cũng lùi lại, cả người mềm nhũn trên bàn, hai chân giữ tư thế tách ra rất nhiều, để lộ hoàn toàn lỗ mềm nhỏ ở giữa, bị gà lớn làm ra lỗ thịt bột, từ từ vặn vẹo, bên trong bị đập thành bột trắng nước dâm chảy ra theo lỗ nhỏ, trên bàn tích một bãi lớn, nhìn qua vô cùng đáng thương.
Đáng tiếc không có chút nào bắt được Tư cũng thương hại, hắn thô bạo kéo người từ trên bàn xuống, màu trắng đục chảy ra từ huyệt SAO dính vào một thân Yoona, trên mái tóc dài màu đen cũng treo đầy vết trắng, ôm nàng đáng thương đi đến trước một cái ghế, nhìn thấy cái ghế hình dạng kỳ lạ này, đã bị làm không có chút sức lực nào Yoona có giãy giụa lên.
"Không được nữa" "Tôi lập tức đi viết bài" "Đừng dùng cái ghế này" "Tôi không dám nữa"... Cô cầu nguyện nhìn Tư cũng, thật sự đã không chịu nổi hình phạt của cái ghế nữa.
Chiếc ghế này là tạp chí đặc biệt đặt làm riêng, tặng cho nhà văn nổi tiếng nhất hàng năm, nói là phần thưởng, kỳ thực là để tiện cho việc thúc giục, là món quà không thể bị từ chối, Yuna vừa nhận được chiếc ghế này vào năm ngoái.
Ghế cũng không có quá nhiều chức năng, chỉ là vô cùng đơn giản ở giữa dựng lên một cái cực kỳ thô to đáng sợ dương vật điện, chỗ mắt cá chân có nút bấm, bởi vì là chuẩn bị cho tác giả, cho nên tay cũng không bị trói buộc, đặc điểm lớn nhất là chức năng hẹn giờ, chỉ cần nút bấm trên mắt cá chân, đặt thời gian sẽ không còn chỗ nào cứu vãn, nhất định phải đến lúc mới có thể dừng lại.
Tư cũng đặt Una lên ghế, đưa tay kéo cái lỗ nhỏ bị anh ta làm mềm ra, dựa vào cô ngồi thẳng người, toàn bộ dương vật trên ghế bị nuốt trôi, điều này khiến Una nhớ lại lần trước khi sử dụng chiếc ghế này, bị người đàn ông độc ác này quyết định suốt 5 tiếng đồng hồ, sau đó liền rời đi, để cô một mình trên ghế bị gậy massage điện làm vừa khóc vừa kêu.
Trong năm tiếng đồng hồ, chỉ có một mình cô ở nhà, cái huyệt nhỏ không ngừng bị nhét đầy gậy massage làm, bất kể cô là cao trào hay là không kiểm soát đều sẽ không dừng lại, dâm thủy chảy khắp nơi, cô ngất xỉu rồi lại bị đánh thức, lặp đi lặp lại không ngừng nghỉ, trong căn phòng trống rỗng vang lên tiếng rên rỉ và khóc lóc của một mình cô, nhưng không ai trả lời.
Năm tiếng đồng hồ trôi qua nàng đã sớm mất đi ý thức, lỗ nhỏ bị làm không khép lại được, ngay cả giường cũng không xuống được, nuôi mấy ngày mới khôi phục lại.
Từ đó về sau cô đã để lại bóng đen trên chiếc ghế này, nếu như không phải tạp chí bắt buộc không thể vứt đi, cô đã sớm vứt nó đi, bây giờ lại bị người đàn ông này đặt lên đó, cô gần như đã có thể thấy trước tương lai đáng thương của mình.