bên trên sai thang máy tiến sai cửa
Chương 30: Ăn vụng khó tránh khỏi có dấu vết
Bị Trình Hiểu Du cắn một miếng Nghiêm Vũ cũng không giận, cười vỗ mông cô một cái, "Đừng nháo, em ngủ một lát đi.
Hiện tại đã qua thời gian nghỉ trưa, Trình Hiểu Du sợ bị Tống Học Văn nhìn ra hình dạng, làm sao còn dám yên tâm thoải mái ngủ ở chỗ này, giãy dụa đứng lên sửa sang lại quần áo trên người, mang giày vào liền muốn đi ra ngoài.
Nghiêm Vũ nắm lấy tay Trình Hiểu Du thấp giọng nói, "Cậu đừng lo lắng, trước tiên ngủ một lát, trở về sẽ nói với Tống Học Văn là tôi phái cậu ra ngoài làm việc.
Trình Hiểu Du cố ý không chịu, rốt cuộc kiễng mũi chân trốn khỏi phòng làm việc của anh.
Trình Hiểu Du đến phòng vệ sinh ở góc tầng trệt rửa mặt, lúc này mới ra vẻ trấn định trở lại văn phòng trợ lý, mở cửa nói, "Anh Tống, em về rồi.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Trình Hiểu Du đỏ bừng, trong mắt cũng ngập nước, Tống Học Văn nhìn cô sửng sốt một chút, sau đó nói, "Đồ ăn đóng gói để trên bàn cô rồi, còn có Nghiêm tổng, cô đưa vào cho Nghiêm tổng đi.
Trình Hiểu Du đáp một tiếng, cầm một hộp đồ ăn bên ngoài đi tới mở ra cách cửa hai gian phòng làm việc, chỉ thấy Nghiêm Vũ đang cúi đầu nhặt văn kiện rải rác đầy đất, Trình Hiểu Du thấy thế nhịn không được buồn cười, miễn cưỡng dùng khẩu khí nghiêm trang nói, "Nghiêm tổng, đồ ăn bên ngoài của anh.
Nghiêm Vũ ngẩng đầu nói, "Hiểu Du, cậu đã về. Đồ ăn đặt trên bàn, buổi trưa gọi cậu ra ngoài làm xong chưa?
Trình Hiểu Du mím môi cười, "Làm xong rồi.
Tống Học Văn cũng cầm một phần tư liệu đi vào nói, "Nghiêm tổng, đây là báo cáo thành tích Thường tổng giao lên.
Nghiêm Vũ gật đầu nói đã biết.
Tống Học Văn đặt tư liệu lên bàn làm việc của Nghiêm Vũ, khóe mắt lại quét qua trên bàn Nghiêm Vũ có một vòng tóc màu xanh lá cây, phía trên buộc một quả táo xanh nho nhỏ.
Tống Học Văn nhớ rõ đó là vòng tóc Trình Hiểu Du đeo, sáng nay cô còn thắt bím tóc đuôi ngựa, buổi trưa trở về lại xõa tóc, mặt còn đỏ như vậy.
Động tác của Tống Học Văn hơi chần chờ một chút, Nghiêm Vũ lập tức theo ánh mắt của hắn thấy được quả táo nhỏ trong góc kia, Nghiêm Vũ ngẩng đầu nhìn Tống Học Văn một cái, Tống Học Văn vội vàng dời ánh mắt đi, vẻ mặt Nghiêm Vũ tự nhiên tiếp tục sửa sang lại tư liệu trong tay.
Tống Học Văn xoay người trở về phòng làm việc của mình, Trình Hiểu Du không phát hiện gì cũng đi theo anh trở về, Nghiêm Vũ lại ở phía sau gọi cô lại nói, "Em cũng bưng phần thức ăn bên ngoài của em vào ăn đi. Chỗ ngồi của em quá nhỏ, ăn không tiện.
Ăn bên ngoài còn muốn bao nhiêu vị trí? Trình Hiểu Du nhìn Nghiêm Vũ không nói lời nào.
Nghiêm Vũ lại nói, "Mau đi đi.
Trình Hiểu Du đành phải ồ một tiếng, trở lại chỗ ngồi của mình cầm một hộp đồ ăn bên ngoài khác tới, hai người cùng nhau ngồi vào sô pha trong phòng làm việc ăn cơm.
Nghiêm Vũ mở hai hộp thức ăn ra, Trình Hiểu Du bịt mũi nhìn quanh phòng một chút, đứng lên kéo khăn trải giường hơi loạn, sau đó đi tới bên cửa sổ mở cửa sổ ra.
Nghiêm Vũ nói, "Bật điều hòa cậu mở cửa sổ làm gì?
Trình Hiểu Du xụ mặt nói, "Nghiêm tổng, anh không cảm thấy không khí trong phòng không tốt lắm sao?
Nghiêm Vũ cười, "Tôi cảm thấy rất tốt.
Trình Hiểu Du hừ một tiếng với Nghiêm Vũ, ngồi xuống ăn cơm không đề cập tới.
Tống Học Văn mang cho bọn họ hai phần cơm gà thái hạt lựu Cung Bảo, đã nguội nhưng mùi vị cũng không tệ lắm.
Nghiêm Vũ mới vừa làm xong lao động chân tay lúc này ăn cơm rất ngon, Trình Hiểu Du lại một bộ đứng ngồi không yên, cau mày từng ngụm từng ngụm ăn giống như tiểu thư khuê các.
Trình Hiểu Du bình thường ăn cơm không phải là phong phạm này, Nghiêm Vũ nói, "Làm sao vậy, cậu không thoải mái?" Vừa rồi hắn nhất thời tùy hứng, thân thể nha đầu này mềm mại không phải là bị thương ở đâu chứ?
Trình Hiểu Du nghe xong lời này tức giận trừng Nghiêm Vũ một cái, một đôi đũa dùng sức gắp miếng thịt trong bát, miếng thịt kia đều bị cô gắp nát, cũng không thấy cô ăn.
Nghiêm Vũ đưa tay sờ trán cô, "Hiểu Du, rốt cuộc em không thoải mái chỗ nào?... Đau bụng sao?
Trình Hiểu Du bĩu môi nói, "Đều tại anh.
Cái gì cũng trách ta?
Đều tại ngươi ta mới không thoải mái.
Nghiêm Vũ có chút sốt ruột, giọng cũng quên đè thấp, "Thật không thoải mái chúng ta mau đi bệnh viện.
Trình Hiểu Du vội vàng suỵt một tiếng, "Cậu ầm ĩ cái gì, tôi không có không thoải mái.
Không thoải mái, em ngồi đây cọ tới cọ lui làm gì?
"Nơi đó có chút đau, hơn nữa trên quần lót đều là...... Cho nên không thoải mái." Nghiêm Vũ hôm nay toàn bộ bắn tới nàng tận cùng bên trong, nàng mặc vào quần lót hơi đi lại một chút liền có rất nhiều lưu lại tinh dịch tí tách theo miệng huyệt chảy ra dính ở trên quần lót, thật sự rất không thoải mái.
Tuy rằng mấy câu này Trình Hiểu Du nói so với muỗi hừ hừ không lớn hơn bao nhiêu, Nghiêm Vũ vẫn nghe thấy, lúc này cậu mới thở phào nhẹ nhõm, nhìn Trình Hiểu Du nhăn mặt nhỏ nhắn, suy nghĩ một chút nói, "Anh dẫn em về nhà tắm rửa, đi thôi.
Trình Hiểu Du nói, "Đi như thế nào a, còn đang đi làm.
Nghiêm Vũ đứng lên đi tới cửa nói với Tống Học Văn, "Tôi dẫn Hiểu Du ra ngoài có việc, bên phòng làm việc cậu lo một chút. Buổi chiều tôi không tham gia cuộc họp thường kỳ cán bộ, cậu nói với Lý tổng để anh ấy thay mặt chủ trì, trong cuộc họp có tình huống gì ngày mai cậu báo cáo cho tôi một chút, không thành vấn đề chứ?
Tống Học Văn nói, "Biết rồi, không thành vấn đề.
Nghiêm Vũ ném hai phần cơm hộp chưa ăn xong vào thùng rác, kéo Trình Hiểu Du ra khỏi văn phòng.
Ngồi ở ghế lái phụ nhìn Nghiêm Vũ chăm chú lái xe, cảm giác trong lòng Trình Hiểu Du có chút phức tạp.
Tuy rằng cô và Nghiêm Vũ quen biết không lâu, nhưng đối với Nghiêm Vũ coi như tương đối hiểu rõ.
Thái độ làm việc của anh rất nghiêm túc, chuyện nên mình phụ trách cũng không tùy ý đùn đẩy, nhưng cũng bởi vì cô nói không thoải mái anh liền dẫn cô về nhà, toàn thể cán bộ họp thường kỳ một tháng một lần đều không tham gia.
Hắn là cho tới bây giờ đối với nữ hài tử tốt như vậy, hay là chỉ đối với nàng tốt như vậy?
Về đến nhà Trình Hiểu Du cầm quần áo thay đồ vào phòng tắm tắm rửa, Nghiêm Vũ mở ti vi vừa xem bóng đá vừa ăn kem, vừa rồi cậu chỉ ăn vài miếng cơm trộn, căn bản chưa ăn no.
Trình Hiểu Du tắm rửa xong lau tóc đi tới phòng khách, phát hiện Nghiêm Vũ đang ăn kem vị trà xanh cô thích nhất, vẻ mặt đau lòng chạy tới nói, "Nghiêm Vũ, sao cậu lại ăn kem tớ thích ăn nhất?"
Nghiêm Vũ cười kéo cô vào trong ngực, "Nhìn bộ dạng keo kiệt của em kìa, một hộp kem, ăn xong rồi mua." Nghiêm Vũ múc một muỗng kem đưa tới bên miệng Trình Hiểu Du, "Nào, há miệng.
Trình Hiểu Du há miệng ngậm kem vào miệng, vị trà xanh nhạt mà thơm ngát vĩnh viễn đều ngon như vậy.
Nghiêm Vũ thấy cô thích ăn, lại đút một muỗng vào miệng cô, "Tắm xong thoải mái chưa?
Trình Hiểu Du cũng không trả lời, chỉ tìm một vị trí thoải mái trong lòng Nghiêm Vũ.
Nghiêm Vũ lại nói, "Ngày mai phải chuẩn bị bao cao su và quần lót để trong phòng.
Trình Hiểu Du nghe xong liền xoay người bóp khuôn mặt tuấn tú của Nghiêm Vũ, dùng sức nhéo, "Cậu còn dám chuẩn bị? Đại bại hoại!
Nghiêm Vũ ôm Trình Hiểu Du eo nói, "Không chuẩn bị ngươi kêu ta bắn tới nơi nào?
Trình Hiểu Du hừ một tiếng, "Cậu thật sự là học thức uyên bác a Nghiêm Vũ, ngay cả thời gian an toàn của con gái cũng tính nhanh như vậy, có phải trước kia cậu đã từng để con gái mang thai rồi không?"
Nghiêm Vũ nhìn cô nói, "Em ghen à, Trình Hiểu Du.
Trình Hiểu Du cắt một tiếng, "Đối tửu đương ca, nhân sinh hình học. Ghen tuông loại chuyện không nghĩ ra này, không phải phong cách của Trình Hiểu Du tôi.
Nghiêm Vũ gật đầu nói, "Thì ra là đà điểu nhỏ nhà tôi hiền lành như vậy, xem ra nếu thỉnh thoảng tôi ra ngoài gặp dịp thì chơi một chút, cậu không có ý kiến sao?"
Vậy không được. "Trình Hiểu Du rung đùi đắc ý nói," Cùng người khác dùng chung một người đàn ông, rất không vệ sinh. Trước kia em thế nào, anh cũng không xen vào, lúc ở cùng một chỗ với anh, tuyệt đối không được có người khác. Nếu bảo anh biết em sau lưng anh cùng nữ sinh khác câu ba câu bốn, làm bảy câu tám...... "Trình Hiểu Du trên mặt tươi cười như hoa nói," Cẩn thận anh kẹp đứt em.
Nghiêm Vũ thật không ngờ Trình Hiểu Du lại có thể nói ra uy hiếp tình thú như vậy, cười vươn tay từ dưới váy ngủ của Trình Hiểu Du chui vào kéo quần lót của cô, "Anh muốn xem em làm sao cắt đứt anh, tiểu nha đầu!
Trình Hiểu Du cười khanh khách đè tay Nghiêm Vũ không cho cậu động, "Anh trai tốt, em nói chơi thôi. Đừng quậy, đừng quậy nha.
Nghiêm Vũ cũng không để ý tới sự năn nỉ của Trình Hiểu Du, rốt cuộc cởi quần lót của cô ra.
Trình Hiểu Du ấn chặt váy không cho Nghiêm Vũ vén lên, "Thật sự không được, Nghiêm Vũ. Còn đau, không lừa cậu.
Nghiêm Vũ cười ngoắc mũi Trình Hiểu Du, "Tiền đồ. Hôm nay không chạm vào em, để anh xem, còn sưng thì bôi thuốc đi.
Chắc chắn còn sưng, "Trình Hiểu Du nói," Vừa đi đường cũng cảm thấy hơi đau. Nghiêm Vũ, cậu động một chút là biến tôi thành như vậy, cậu có hổ thẹn hay không?
Tôi không áy náy, "Nghiêm Vũ nói," Phụ nữ không có ai làm dịu thì nên xử lý, anh xem mỗi ngày anh chảy nhiều nước như vậy, còn không phải tôi điều chế tốt sao.
Trình Hiểu Du tức giận đá một cước vào ngực Nghiêm Vũ, "Nghiêm Vũ, cậu phạm sai lầm đi! Được tiện nghi còn khoe mẽ, tôi xem cậu có thể kiêu ngạo tới khi nào.
Nghiêm Vũ thuận thế bắt lấy chân Trình Hiểu Du đạp tới đè cô lên sô pha, rốt cuộc nhấc làn váy của cô lên đè lên hai chân cô kiểm tra.
Huyệt miệng của cô thật sự sưng lên, thịt đô đô đỏ hồ hồ sưng lên, thoạt nhìn rất đáng thương, Nghiêm Vũ đau lòng cúi đầu hôn một cái lên cánh hoa nhỏ hơi rách da, thân thể Trình Hiểu Du run lên, nằm ngửa trên sô pha cắn môi nói, "Nghiêm Vũ, anh còn như vậy, em giận.
Nghiêm Vũ nói, "Đừng nhúc nhích, bây giờ tôi bôi thuốc.
Ngón tay thon dài ấm áp của Nghiêm Vũ dính thuốc mỡ mát mẻ tinh tế bôi lên miệng huyệt và hành lang, Trình Hiểu Du tuy rằng không nhìn thấy, nhưng cô có thể cảm giác được Nghiêm Vũ giống như đang chữa trị một bình hoa cổ cực kỳ trân quý mà dễ vỡ, động tác cẩn thận lại cẩn thận.
Dựa vào trực giác của phụ nữ Trình Hiểu Du cũng biết người đàn ông đang bôi thuốc cho cô quý trọng cô đến mức nào, lòng Trình Hiểu Du không khỏi rối loạn, cô không sợ Nghiêm Vũ là một hoa hoa công tử lời ngon tiếng ngọt, nhưng bị người ta yêu như trân bảo đụng vào như vậy, cô mới thật sự sợ hãi.