ba ngày triền miên
Chương 12: Mỹ cường H ngọt văn, cùng Hoa Hùng quan hệ
Hoa bộ đầu, ta ở phòng số bảy chữ Thiên của khách sạn bản trấn. "Liễu Dịch Trần để lại địa chỉ của mình rồi rời đi.
Tuy rằng hắn cũng là bộ khoái, nhưng nơi này dù sao cũng không phải khu vực quản lý của hắn, cho dù Hoa Hùng cùng hắn quan hệ rất tốt, hắn cũng sẽ không tùy ý phá án trong khu vực của người khác.
Từ đầu tới cuối, Lâm Thiên Long vẫn không nói gì, chỉ im lặng nhìn bọn họ.
Ngươi cùng bộ khoái kia rất quen thuộc? "Trên đường trở về khách sạn, Lâm Thiên Long mở miệng hỏi.
Ừ. "Liễu Dịch Trần gật đầu thừa nhận:" Hoa huynh phá án rất giỏi, chúng ta từng hợp tác vài vụ án, thỉnh thoảng còn cùng nhau uống rượu.
Sau đó cười khổ một tiếng nói: "Chỉ sợ bữa rượu tối nay chạy không thoát.
À. "Lâm Thiên Long rầu rĩ nói.
Hắn cảm thấy mình rất kỳ quái, Liễu Dịch Trần thừa nhận cùng cái kia Hoa bộ đầu rất quen còn muốn cùng đi uống rượu thời điểm, chính mình cư nhiên sẽ có một loại cảm giác chua xót, nhưng hắn không biết chính mình tại sao lại có loại cảm giác này.
Sao vậy? "Liễu Dịch Trần nhướng mày hỏi, tâm tình Lâm Thiên Long tựa hồ không tốt lắm.
Không có việc gì. "Lâm Thiên Long bực bội hồi đáp. Hắn cũng không biết tại sao mình có thể như vậy.
Liễu Dịch Trần đến lúc đó trong lòng có một tia vui mừng, Lâm Thiên Long chịu mở miệng hỏi một ít chuyện về hắn, nói rõ hắn bắt đầu để ý mình.
Đó là một điều tốt.
Hai người một đường im lặng về tới khách sạn, Lâm Thiên Long đối với buổi tối Liễu Dịch Trần cùng Hoa Hùng hẹn hò có một tia phiền não như vậy, sắc mặt càng ngày càng âm trầm, mà Liễu Dịch Trần tựa hồ là cảm giác được Lâm Thiên Long đối với mình để ý, trên mặt vui mừng càng ngày càng rõ ràng.
Nhìn thấy sắc mặt vui mừng không che được trên mặt Liễu Dịch Trần, Lâm Thiên Long càng cảm thấy hắn thập phần chờ mong cuộc hẹn buổi tối, vì thế càng thêm khó chịu.
Vô luận Lâm Thiên Long khó chịu như thế nào, lúc màn đêm buông xuống, Hoa Hùng vẫn tìm tới cửa.
Liễu Dịch Trần mở cửa ra, Hoa Hùng đứng ở cửa thấy Lâm Thiên Long nằm ngửa trên giường, trong mắt bỗng nhiên sáng ngời, mặt mang ý cười nhìn Liễu Dịch Trần.
Liễu Dịch Trần ho khan hai tiếng, cũng không mời hắn vào phòng liền vội vàng kéo tay áo hắn chạy mất.
Lâm Thiên Long nằm ở trên giường nhắm mắt dưỡng thần nhìn thấy Liễu Dịch Trần cư nhiên "Không thể chờ đợi" đi ra ngoài hẹn hò với Hoa Hùng, trong lòng không biết là tư vị gì.
Ngồi ở nhã tọa tửu lâu, Liễu Dịch Trần đối với Hoa Hùng mang theo biểu tình trêu chọc, bất đắc dĩ giải thích.
Hoa huynh, huynh thật sự hiểu lầm rồi.
Hả? "Hoa Hùng ồ một tiếng thật dài, sau đó nâng chén trà lên, chậm rãi uống một ngụm.
Từ lúc nào mà Liễu đại bộ khoái của chúng ta lại có thể ở chung một phòng với người khác?
...... "Liễu Dịch Trần không nói gì.
Hừ hừ, nhanh lên một chút. "Hoa Hùng đột nhiên cúi đầu, nheo mắt nhìn Liễu Dịch Trần, vẻ mặt kia, thấy thế nào cũng gian trá, không xứng với vẻ bề ngoài hung hãn của hắn chút nào.
Ách...... Được rồi, ta nói là được. "Liễu Dịch Trần bất đắc dĩ bại trận đành phải sờ sờ mũi nói.
Biết là tốt rồi. "Hoa Hùng cười hắc hắc, bắt chéo chân chờ Liễu Dịch Trần thẳng thắn.
Ta đích xác thích hắn. "Liễu Dịch Trần chậm rãi hạ mi mắt, nhẹ giọng nói.
Một hồi im lặng......
Sau đó thì sao? "Hoa Hùng bất mãn trừng to đôi mắt như chuông đồng.
Không có sau đó a. "Liễu Dịch Trần cười khổ.
Không có sau đó ngươi để cho hắn ở trong phòng ngươi? "Hoa Hùng mở to hai mắt.
Bởi vì khách sạn chỉ có một gian phòng. "Liễu Dịch Trần cũng rất bất đắc dĩ.
A... "Hoa Hùng nghẹn lời.
Người kia...... Thật sự là Lâm Thiên Long? "Hoa Hùng hỏi.
Hả? "Liễu Dịch Trần lập tức giả ngu.
Đừng giả ngu với lão tử. "Hoa Hùng bất mãn nói.
Ha ha...... Vâng. "Liễu Dịch Trần thừa nhận.
Không thể không nói...... Sở thích của ngươi...... thật sự rất đặc thù. "Biểu tình trên mặt Hoa Hùng rất cổ quái.
Tuy rằng hắn trên cơ bản cũng đoán được tiểu nhị kia là ai, nhưng là hắn xác thực không nghĩ tới Liễu Dịch Trần thích hắn, thẳng đến vừa rồi ở Liễu Dịch Trần trong phòng nhìn thấy hắn.
Lâm Thiên Long chính là sơn tặc tương đối dũng mãnh, tuy rằng lúc bọn họ ăn cướp không tùy ý giết người, nhưng khi gặp phải hắc ăn hắc lại không nương tay chút nào.
Hơn nữa tướng mạo hung hãn của hắn, mau liều mạng với mình, dung mạo tuyệt sắc như Liễu Dịch Trần lại có thể thích hắn, thật sự là làm cho người ta cảm thấy... Thế giới thật kỳ diệu a.
Ta cũng không biết...... Sao lại thích. "Giờ phút này Liễu Dịch Trần không còn ung dung như ngày thường, biểu tình trên mặt suy sụp.
"Ban đầu nghe nói chuyện của hắn, là hắn ở Khốn Long sơn làm sơn tặc, cướp hàng nhưng không giết người, ta liền cảm thấy con người của hắn có chút ý tứ. Sau đó lại xuất hiện chuyện kia, lúc ấy ta nhìn thấy một nữ hài bị lăng ngược, ta đều hận không thể đi giết đám cầm thú kia, nhưng ta tất nhiên có chức quan trong người..." Nói đến đây, Liễu Dịch Trần nhẹ nhàng thở dài.
"Về sau biết được gia hỏa tên Lâm Thiên Long kia đã giết toàn bộ đám cầm thú kia, ta rất bội phục hắn. Về sau nữa, ta phụng mệnh mời hắn trở về phối hợp với đại nhân phá án, dọc theo đường đi, ta vẫn đuổi theo hắn, đuổi theo đuổi theo, bất tri bất giác, liền đem hắn đuổi tới trong lòng ta." Liễu Dịch Trần vô lực đỡ trán, tuy rằng rất sớm đã biết mình thích nam nhân, nhưng không nghĩ tới lần đầu tiên mình thích, cư nhiên lại có... đặc sắc như vậy.
Hắc hắc, thật đúng là đừng nói, nghe ngươi nói như vậy, ta lại cảm thấy Lâm Thiên Long là một nam nhân chân chính. "Hoa Hùng gật đầu khen ngợi.
Sau đó chuyển đề tài:
"Bất quá cái kia Lâm Thiên Long a, hắn...... Thích nam nhân sao?"Hoa Hùng có chút lo lắng nói, tuy rằng ngoài mặt hắn cùng Liễu Dịch Trần tính cách hoàn toàn không giống nhau, nhưng là trên bản chất hai người đều là giống nhau, cho nên hai người mới có thể trở thành bằng hữu.
Hai năm trước một đêm, hắn biết Liễu Dịch Trần hai cái bí mật, mà trong đó một cái chính là Liễu Dịch Trần thích nam nhân.
Bất quá Hoa Hùng đối với chuyện này không có ý kiến gì, huynh đệ mà, vui vẻ thích ai thì thích người đó, đó là sở thích của người ta, cho dù Liễu Dịch Trần thích a miêu a cẩu cũng không tổn hại gì đến tình hữu nghị giữa hai người.
Không...... bài xích đi. "Liễu Dịch Trần do do dự dự nói, buổi sáng hôm đó biểu tình bình tĩnh của Lâm Thiên Long vẫn còn lưu lại trong đầu hắn.
Đối với sự bình tĩnh của hắn, hắn thật đúng là không biết nên buồn nên vui.
Không bài xích là xong rồi. Huynh đệ ta lớn lên xinh đẹp như vậy, không có lý do gì Lâm Thiên Long kia không thích ngươi. "Hoa Hùng vỗ một cái lên lưng Liễu Dịch Trần, đối với hắn vô cùng có lòng tin.
Liễu Dịch Trần cũng có tinh thần một chút, Hoa Hùng nói rất đúng, bề ngoài của mình đích thật là vũ khí có lợi nhất của mình, chỉ cần Lâm Thiên Long kia không phải từ trên căn bản kháng cự nam nhân, mình sẽ có cơ hội.
Hơn nữa, ngày đó cùng hắn hoan hảo thời điểm, hắn phát hiện, Lâm Thiên Long thân thể phi thường mẫn cảm, nói không chừng đây cũng là hắn một cái cơ hội.
Được rồi, đừng nghĩ nữa, đồ ăn tới rồi, hai chúng ta hôm nay không say không về a. "Hoa Hùng vỗ vỗ bả vai hắn, ý bảo tiểu nhị đã bưng đồ ăn lên.
"..." Liễu Dịch Trần bất đắc dĩ, hắn liền biết, mỗi lần cùng Hoa Hùng gặp mặt hắn đều sẽ đem chính mình chuốc say, làm hắn một đại lạc thú.