av quay chụp chỉ nam
Chương 9 - Chuẩn Bị Diễn Kịch Mới
Lúc Kiều Kiều trở lại căn hộ nhỏ của mình đã là một giờ sáng.
Tống Kỳ Ngôn lái xe đưa cô xuống dưới lầu, sau khi đưa mắt nhìn cô lên lầu mới rời đi, tia chớp màu xám bồ câu kia trong đêm tối yên tĩnh không tiếng động thoáng hiện lại biến mất, thậm chí cũng không đánh thức bất cứ người nào đang ngủ say trong căn hộ cũ kỹ này.
Kiều Kiều lần mò cắm chìa khóa vào ổ khóa, sau khi mở cửa, ngay cả đèn cũng không muốn mở đã ngã xuống sô pha.
Cô một tay ôm mặt mình, cảm thấy khuôn mặt đều là nóng bỏng nóng bỏng, giống như bị bỏ vào lồng hấp vẫn còn nhè nhẹ bốc lên nhiệt khí, nhưng trong thế giới nóng hổi này lại vô duyên vô cớ có một tia lạnh lẽo từ lòng bàn chân bắt đầu theo cổ chân chậm rãi bò lên, Kiều Kiều không dám nghĩ nhiều, cô sợ mình vừa nghĩ, hàn khí kia sẽ nhảy lên nuốt chửng mình.
Thật ra thì cô gần như 99% có thể xác định, Tống Kỳ Ngôn không thích cô, bởi vì anh đối với cô, thật sự giống như là đối với một người bạn giường nhất thời cao hứng, mập mờ, thân mật, rồi lại có khoảng cách vừa đúng.
Cứ như vậy, một giờ sáng, vẫn khắc chế mà lễ phép để Kiều Kiều về nhà, tự mình giúp Kiều Kiều mặc quần áo tử tế, đưa đến dưới lầu, sau đó không cho bất luận kẻ nào phát hiện, vô thanh vô tức rời đi.
Kiều Kiều thậm chí nhịn không được suy nghĩ, có phải anh cũng sẽ nhẹ nhàng ôm lấy nữ nghệ sĩ khác giúp các cô cẩn thận mặc váy, có phải cũng sẽ lái chiếc xe màu xám kia đưa các cô về nhà, có phải cũng sẽ yên lặng đưa mắt nhìn các cô lên lầu vào đêm khuya hay không?
Chắc chắn rồi.
Trong đầu Kiều Kiều vừa hét lên "Không cần suy nghĩ nữa! Một bên hoàn toàn khống chế không nổi bắt đầu nhớ lại từng chi tiết hắn mặc quần áo cho mình - -
Tay anh đã từng khéo léo xuyên qua dây đeo áo ngực Kiều Kiều, nhẹ nhàng mà chính xác giúp Kiều Kiều điều chỉnh một chiều dài thích hợp.
……
Kiều Kiều từ trên sô pha lập tức nhảy dựng lên, cô nhanh chóng chạy đến phòng vệ sinh bổ nhào tới trước gương, trong bóng tối lần mò mở đèn, ánh đèn nhu hòa vừa soi, gương mặt Kiều Kiều rút đi chút huyết sắc cũng lộ ra: một khuôn mặt trơn bóng, ngũ quan khéo léo, cằm giống như măng nhọn, trong ánh mắt luôn thủy quang liên liên, thoạt nhìn không giống như là người hơn hai mươi tuổi, ngược lại giống như một nữ sinh còn đang đi học.
Kiều Kiều cẩn thận quan sát, chậm rãi yên tâm.
Tuy rằng mặt của nàng từ trước đến nay không có gì đặc sắc, không tính là đẹp đến mức làm cho người ta dời không nổi ánh mắt, nhưng tốt xấu gì nhìn cũng làm cho người ta thoải mái, không đến mức làm cho người ta chán ghét.
Vậy... hắn có thích khuôn mặt này không?
Màn hình điện thoại di động đặt ở bên cạnh bỗng nhiên sáng lên, Kiều Kiều mở ra nhìn, là một tin nhắn Tống Kỳ Ngôn gửi tới, lời ít ý nhiều nói cho Kiều Kiều, kịch bản mới đã định ra, kịch bản dân quốc, Kiều Kiều làm diễn viên chính, hơn nữa còn cho Kiều Kiều quyền chọn người hợp tác.
Chọn đối tác.
Kiều Kiều nhìn chằm chằm mấy chữ này, quả thực không thể tin vào mắt mình.
Cô hành nghề hai năm, vẫn không nóng không lạnh, hơn nữa người cũng lười nhác, tác phẩm một năm cũng chỉ có năm sáu bộ, ngoại trừ một hai bộ là mình làm diễn viên chính, thời gian còn lại cơ hồ đều là làm nền.
Làm nền thì không nói, Kiều Kiều đương nhiên là người được chọn, nhưng cho dù là Kiều Kiều tự mình đóng vai chính, nam diễn viên là ai, có mấy người, cũng cho tới bây giờ đều do công ty định đoạt.
Kỳ thật ngoại trừ mấy vị "hoa khôi" đứng đầu bảng tổng sắp, những nghệ sĩ hạng mười tám như Kiều Kiều, sắp xếp diễn với ai thì phải diễn với người đó, nào có đường sống xen vào.
Sau đó bây giờ ngủ với Tống Kỳ Ngôn một lần là có thể chọn người? Thật sự là một tay giao tiền một tay giao hàng, triệt để triệt để để làm ăn da thịt.
Kiều Kiều bỗng nhiên phẫn nộ, cô cầm điện thoại di động lên bắt đầu gõ chữ rầm rầm, trong lòng cô nghiến răng nghiến lợi nghĩ: Anh bảo tôi chọn người?
Ta thật sự là cám ơn ngươi cho ta mở cái này thiên đại ngón tay vàng, ta không cần đến triệt để một ít quả thực đều không làm thất vọng ngươi.
Kiều Kiều 'Ba' nhấn nút gửi: Tôi chọn Giản Bạch Du.
Giản Bạch Du.
Cao thấp mập gầy?
Đẹp hay xấu?
Kiều Kiều không có hứng thú, cô biết Giản Bạch Du đứng đầu bảng tổng sắp là được, Tống Kỳ Ngôn không phải muốn cho mình chọn sao?
Liền không chọn một cái ngươi rất có thể an bài không được, liền nhất định muốn cho ngươi tự vả mặt.
Kiều Kiều tức giận nắm chặt điện thoại chờ trả lời, đợi thời gian rất lâu mới nhận được mấy chữ Tống Kỳ Ngôn gửi tới: Anh ấy từ chối, cậu chọn một cái khác.
……
Kết quả Kiều Kiều không chỉ không cảm nhận được khoái ý khiến Tống Kỳ Ngôn tự vả mặt, ngược lại bởi vì đưa tới cửa còn bị cự tuyệt mà cảm thấy một tia xấu hổ.
Ngẫm lại cũng đúng, Giản Bạch Du liên tục giành tổng quán quân lâu như vậy, rất có thể đã sớm tồn tại giống như cổ đông của công ty, công ty giải trí không phải luôn thích phát cổ phần cho nghệ sĩ sao?
Một nửa cổ đông như vậy, dù sao cũng có một phiếu phủ quyết chứ?
Kiều Kiều lần này gặp khó khăn.
Không thể là Giản Bạch Du, vậy chọn ai cho phải đây...
Sớm biết ngày đó đã xem tổng bảng nhiều hơn, tốt xấu gì cũng nhớ kỹ mấy cái tên cũng tốt, lần này ngay cả tên người cũng không báo được, tới tới lui lui chỉ biết mấy cái như vậy, chẳng lẽ tiếp tục hợp tác với Tần Thụy Thành sao?
Không được không được, thời gian quay phim của Tần Thụy đã đủ đầy rồi, sao có thể phiền toái hắn quay một cảnh không hề có ý nghĩa với hắn chứ.
Vậy nếu không...... Chu, Chu Viễn Xuyên đi......
Kiều Kiều nghĩ đến tính tình tốt của người nọ, nhìn bộ dáng rất ôn hòa cũng rất dễ nói chuyện, vì thế giãy dụa một hồi cũng liền gửi cho Tống Kỳ Ngôn, không nghĩ tới lần này đối phương trả lời rất nhanh, chỉ có một chữ: Được.
Kiều Kiều không nghĩ tới động tác của Tống Kỳ Ngôn nhanh như vậy, cô mới ở nhà nghỉ ngơi không được mấy ngày, liền nhận được điện thoại của nhân viên tổng bộ, bảo cô đêm nay tới tổng bộ mở hội nghị chuẩn bị, diễn viên chính đều phải có mặt.
Không thể không nói, Tống Kỳ Ngôn an bài cho Kiều Kiều bộ phim này là một khoản tiền lớn, nghe nói vốn là chuẩn bị cho một nữ minh tinh nổi tiếng nào đó, nửa đường mạnh mẽ cấp cho Kiều Kiều không có tiếng tăm gì, hơn nữa nội dung vở kịch cho tới bây giờ yêu cầu đầu tư tài chính và trình độ tinh tế tương đối cao, bởi vậy không chỉ có Kiều Kiều, toàn bộ nhân viên công tác trong đoàn phim đều cần làm rất nhiều bài tập, họp trước là rất cần thiết.
Cúp điện thoại đã là bốn giờ chiều, Kiều Kiều vội vàng làm cho mình chút cơm ăn liền thay quần áo đi tổng bộ.
Trong vòng một tuần tới tổng bộ hai lần, chuyện này đặt ở Kiều Kiều một tháng trước, thật sự là chuyện không dám nghĩ tới.
Hiện tại kỳ thật trong lòng cô còn có chút lo lắng, chủ yếu là cảm thấy không làm thất vọng Chu Viễn Xuyên, dù sao bộ phim này nói dễ nghe là hai người diễn, kỳ thật vẫn là tuyên truyền cho Kiều Kiều, Chu Viễn Xuyên không chỉ không lấy được bao nhiêu thù lao đóng phim, thậm chí còn dán ngược danh tiếng của mình lót đường cho Kiều Kiều, phàm là người muốn tới, hơn phân nửa cũng không muốn quay.
Kiều Kiều sợ Chu Viễn Xuyên bởi vì bị an bài loại công việc cố hết sức không lấy lòng này mà tức giận, vì thế thấy Chu Viễn Xuyên vào phòng họp cũng không dám đi lên chào hỏi, cũng chỉ cúi đầu ngồi ở trong góc giả chết.
Nhưng cô và Chu Viễn Xuyên tới hơi sớm, phòng họp cũng không có người khác, giả chết hiển nhiên không có hiệu quả, vì thế Kiều Kiều đành phải trơ mắt nhìn đôi chân mang giày thoải mái chậm rãi đi tới trước mặt mình.
Chu Viễn Xuyên thật sự có một đôi mắt cá chân trơn bóng như ngọc thạch.
Xin hỏi, anh là Kiều Kiều sao?
Chủ nhân chân rốt cục lên tiếng, đây cũng là lần đầu tiên Kiều Kiều nghe thấy Chu Viễn Xuyên nói chuyện, thanh âm của hắn không giống Tống Kỳ Ngôn nghe ở trong lỗ tai muốn gãi đến lục phủ ngũ tạng đều mềm ngứa, ngược lại mang theo một loại cảm giác lạnh lẽo bằng kim loại.
Kiều Kiều còn tưởng rằng thanh âm của hắn cũng ôn nhu như người của hắn.
Anh, xin chào... "Kiều Kiều được gọi tên vội vàng đáp ứng, chân tay luống cuống đứng lên cố gắng bắt tay đối phương," Chu tiên sinh, lần đầu gặp mặt, hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ.
Tay cô dừng giữa không trung, nhưng đối phương lại không vươn tay ra.
Kiều Kiều có chút xấu hổ, cô bắt đầu nghĩ có phải mình nên duỗi tay ra để làm tròn sân hay không......
Không phải lần đầu gặp mặt.
Hả? "Kiều Kiều ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt của Chu Viễn Xuyên.
Chu Viễn Xuyên bình tĩnh phun ra hai danh từ địa điểm này, hắn mỉm cười vạch trần, "Tôi đã gặp cô hai lần."
"Cái kia, Chu tiên sinh trí nhớ thật tốt..." Kiều Kiều lần này càng xấu hổ, nàng vừa muốn rút tay về, không nghĩ tới Chu Viễn Xuyên lại bỗng nhiên lại đưa tay nắm lấy tay của nàng.
Tay Chu Viễn Xuyên có chút gầy, nắm lấy xương cốt rõ ràng, làm cho người ta không khỏi ảo tưởng hai tay này vuốt ve thân thể mình là xúc cảm gì.
"Lúc trước ta không biết ngươi cũng là công ty nghệ sĩ, cho nên không có cùng ngươi chào hỏi. Chu Viễn Xuyên buông ra Kiều Kiều tay, hắn tùy ý kéo Kiều Kiều bên người ghế dựa ngồi xuống,"Hi vọng ngươi không cần để ý."
Làm sao có thể làm sao có thể! "Kiều Kiều liên tục xua tay.
Chu Viễn Xuyên cười lắc đầu, "Quay phim vốn là nghề phụ của tôi, tôi không xem trọng bản thân như những người khác."
Ồ? "Kiều Kiều bắt được từ then chốt," Nghề phụ? Vậy có thể hỏi một chút công việc của Chu tiên sinh là - -
……
Ngô. "Kiều Kiều thức thời không hỏi nữa, cô quay đầu nhìn sườn mặt nhu hòa của Chu Viễn Xuyên, nghĩ thầm người này thật sự dễ nói chuyện hơn mình tưởng tượng.
Không... Có lẽ không phải dễ nói chuyện, mà là hắn thật sự không thèm để ý mình sắp chụp cái gì.
Tựa như lúc hắn đối mặt với ngươi, tuy rằng trên mặt đang cười, nhưng ánh mắt lại phảng phất cũng không có rơi vào trên người ngươi, mà là xuyên qua đồng tử cùng võng mạc của ngươi nhìn chăm chú một thứ rất xa rất xa.
Kiều Kiều bỗng nhiên hậu tri hậu giác ý thức được, Chu Viễn Xuyên có thể hai lần nhớ kỹ chính mình có lẽ cũng không phải bởi vì mình khiến cho hắn chú ý hoặc là làm cái gì để cho hắn ấn tượng sâu sắc sự tình, có thể chỉ là bởi vì hắn có được vượt xa người thường trí nhớ mà thôi.