ai là ai chó
Chương 8: Băng côn (miệng nhưng không hoàn toàn miệng)
Mua hàng siêu thị mỗi tháng một lần vì lễ kỷ niệm cửa hàng nên về nhà rất muộn.
Đặc biệt là trong tình huống nhiều người như vậy, Tần Thần Dạ còn mất một cái dầu bôi trơn bỏ vào giỏ hàng, xấu hổ Phó Húc Kỳ trực tiếp chạy đến trên xe ngủ một giấc.
Hôm nay cơm tối uống một ít rượu gạo, bởi vì nàng ngủ có chút nhiều, bị vây ở Tần Thần Dạ trong lòng viết đồ vật viết đến không có mấy hộ sáng đèn rượu mạnh mới đi lên, vặn vẹo.
Lúc viết văn chuyên tâm Tần Thần Dạ xoa xoa tóc của nàng tiếp tục chuyện của mình, cho đến khi không gây chú ý nàng chui đến dưới gầm bàn, hắn mới phát hiện Phó Húc Kỳ say.
"Kẻ xấu Thần Dạ, không để ý đến tôi". Giọng nói kiều muội của cô truyền đến từ dưới chân, Tần Thần Dạ nhìn xuống, chỉ có thể nhìn thấy đỉnh đầu tròn của cô, nhưng anh biết khuôn mặt đó biểu cảm nhất định rất đáng yêu.
"Được rồi, tôi là kẻ xấu". Không chắc cô ấy có phải là mảnh vỡ thật không, Tần Thần Dạ can đảm màu sắc cũng không dám tùy tiện nói ra từ đó, "Cầu nguyện nhỏ, mặt đất lạnh".
Ai không thể nói
Một hành động táo bạo như vậy - cô ấy thực sự say.
Lúc Phó Húc Kỳ lấy vật đó ra còn chưa hoàn toàn cứng, trong mắt cô khi say rượu càng giống đồ chơi, "Màu hồng" "Thật dễ thương nha".
Tần Thần Dạ bị cách nói của cô làm cho dở khóc dở khóc dở cười, "Bảo nhìn đủ chưa?"
Kỳ thực hắn muốn nàng mặc lụa trắng, kết quả không nghĩ tới ở đây nàng liền bắt đầu, hắn chỉ có thể dỗ nàng đi lên giường sau đó lại tiến hành kế hoạch bước tiếp theo.
"Muốn ăn" "Anh trai có được không?" Cô ngẩng đầu nhìn Tần Thần Dạ, đôi mắt sáng lấp lánh.
Hắn vốn không muốn để cho nàng miệng, bởi vì chính hắn cũng cảm thấy như vậy rất khó để cho Phó Húc Kỳ chấp nhận, kết quả chính nàng còn chủ động đề nghị, đặc biệt là còn mềm yếu gọi hắn ca ca, nếu từ chối hắn đại khái chính là đại thánh nhân.
Hắn sờ sờ đầu của nàng, biểu thị tán thành, hắn không biết nên nói như thế nào, dù sao hắn có đôi khi cũng rất nghiêm túc.
Môi nhẹ nhàng chạm vào hai túi bên dưới anh, "Thật ngọt ngào"... Giọng nói mơ hồ của cô truyền đến, khiến anh nắm chặt tay vịn bằng một tay.
Nàng quá biết, nếu như không phải ngoan ngoãn gọi hắn ca ca hắn đều hoài nghi là nàng giả vờ say rượu sau đó trêu chọc hắn.
Kho báu Anh có thể cảm thấy lưỡi nhỏ ẩm ướt đang liên tục liếm lấy anh, từ trên xuống dưới một chỗ không rơi, giống như là ăn kem que, đôi khi còn dùng môi mút một cái, mà hơi thở dồn dập của cô cũng rơi vào trên đó.
Sau đó, cô ấy ngủ thiếp đi.
Vết nước còn chưa khô, lưu lại nghi ngờ nhân sinh Tần Thần Dạ cùng một vật gì đó đang ngẩn người.
Hắn thật là tức giận a Rất muốn đem người ta vớt lên ép lên bàn làm việc lật đi lật lại làm một lần, nhưng là nghĩ đến nàng hôm nay đã làm mấy lần, hơn nữa còn đi ra ngoài lâu như vậy lại không đành lòng, chỉ có thể cho nàng bọc chăn lại chính mình đắp thêm một cái giường, đỡ chính mình làm chuyện gì.