ai là ai chó
Chương 24: Đều là dược vật gây họa
Bảo háo sắc a. "Cắn lỗ tai của nàng, Tần Thần Dạ đẩy ngã Phó Hủ Kỳ," Chút thời gian này còn chờ không kịp.
"A..." Phó Hủ Kỳ bị dọa một chút, nhưng là nàng sắp cao trào, nhất là hắn vừa rồi dán vào lỗ tai nàng nói chuyện, càng làm cho nàng choáng váng.
"Bảo có phải bình thường cũng nghĩ như vậy lão công tự an ủi, ân?"Tần Thần Dạ hôn xương quai xanh của nàng, ngón tay dính dâm thủy của nàng, cắm vào trong huyệt của nàng, "Động tác trên tay không nên ngừng, tiếp tục."
Phó Hủ Kỳ có thể nghe được ngón tay của hắn đang khuấy động tiếng nước, rất xấu hổ, nhưng thật sự càng thoải mái, trên tay gia tăng khí lực, "Bởi vì mỗi lần đều bị lão công cho ăn no nha..."
Thì ra là trách ông xã không cho con ăn no. "Anh lại bỏ thêm một ngón tay, ngón cái còn cố ý chạm vào cổ tay cô đang xoa tay Tiểu Đậu. Ngón tay cong cong câu thịt huyệt của nàng.
"Không có ô...... Ông xã hôn nhẹ...... Sắp tới......" Phó Hủ Kỳ hô hấp nhanh hơn, chính mình chơi thân thể của mình, hơn nữa ca ca còn đang dùng ngón tay cắm tiểu huyệt của mình, chính mình thật dâm loạn...... Nhưng là thật sự rất kích thích......
"Lão bà thật lẳng lơ thật đáng yêu..." Hắn ngậm lấy cánh môi của nàng, nàng vội vàng đưa đầu lưỡi liếm hắn, trong miệng tràn ra rên rỉ càng ngày càng ngọt ngào.
Ha...... Đến rồi...... "Phó Hủ Kỳ híp mắt nhìn hắn trên người, tay vô lực buông xuống, ngực cũng phập phồng.
Ăn no chưa cục cưng? "Anh cọ xát tai tóc mai với cô, hô hấp dồn dập rơi vào da thịt cô.
"Không có nha......" A chữ rẽ ngoặt, cắn chữ đều ôn nhu nhẹ nhàng, ôm lấy sau lưng của hắn, "Muốn ăn ca ca dương vật......"
"Bảo thì ăn cho no," anh nâng chân cô lên gấp thành hình chữ M, "Ăn thật ngon... Tê... Bảo đừng hút..."
"A... a... ca ca..." Vừa cao trào đã bị cắm vào, độ mẫn cảm của thân thể tăng lên một tầng, thân thể không do chính mình khống chế, chỉ biết là nàng vui vẻ tới cực điểm.
"Ừm... anh trai ở đây..." Cậu cũng thở hổn hển, người dưới thân lắc lư kêu vừa quyến rũ vừa ngọt ngào, bảo cậu sao không điên cuồng, "Sao Tiểu Kỳ lại khóc?"
"Ô... bị ca ca ô ha... Thao khóc..." Sinh lý tính nước mắt không tự chủ từ khóe mắt chảy xuống, rõ ràng làm rất nhiều rất nhiều lần, nhưng thân thể lại càng ngày không chịu nổi sự tấn công của hắn, không tới vài cái liền cao trào.
"Cục cưng hư hỏng, không đợi anh trai đi cùng," Anh hôn cô, quả nhiên đầu lưỡi lại ôm lấy anh, cô hẳn là còn có thể lại đến mấy lần.
"Ân... ca ca... còn muốn..." Thân thể nàng đã nhẹ nhàng bay bổng, ngón tay không tự chủ ôm lấy xương bả vai của hắn.
Thèm như vậy sao? "Anh ôm eo cô ngồi dậy, đầu cũng đẩy đến chỗ sâu nhất của cô.
Lúc trước xem phổ cập khoa học nói tiểu hoàng văn lý đỉnh khai cung khẩu là giả, nhưng là hắn chiều dài thật đầy đủ đụng tới, chỉ bất quá bị đỉnh khai loại sự tình này cũng chưa từng thử qua.
Tần Thần Dạ trấn an nàng, nàng đang phát run, biết là nàng quá mẫn cảm thân thể bắt đầu bài xích, bất quá qua một lát nữa liền thích ứng, "Đừng nhúc nhích bảo bối, đợi lát nữa là tốt rồi.
Đầu của hắn lần lượt ma sát cảm giác được nơi đó thật sự thay đổi có chút không giống, Phó Hủ Kỳ theo bản năng dùng sức cắn hắn một cái.
Anh có thể cảm giác được sức mạnh của cô, bình thường cô thoải mái gặm loạn tuyệt đối không phải như vậy, anh bắt đầu lo lắng làm cô bị thương, "Thả lỏng một chút, anh lui ra.
Vừa rồi... như là bị điện cao áp giật một cái... "Thần trí Phó Hủ Kỳ có chút không rõ," Không đau... nhưng có cảm giác như bị xuyên thủng...
Anh phạm sai lầm rồi, không nên quá phận như vậy, vừa rồi còn hứa sẽ không làm tổn thương Tiểu Kỳ, em làm không đúng. "Cảm giác cô thật sự không thích hợp lắm, anh rút ra, vịn vai cô nhìn mặt cô, ánh mắt rất tan rã.
Còn muốn...... "Phó Hủ Kỳ lẩm bẩm nói," Còn muốn vừa rồi như vậy, vẫn như vậy......
Tần Thần Dạ trong lòng mơ hồ bất an mở rộng, từ nàng ngay từ đầu loại trạng thái này bắt đầu hắn liền cảm thấy nơi nào có chút không thích hợp, nhưng hắn tổng bắt không được cái kia chi tiết.
Bình tĩnh một chút, Tiểu Kỳ. "Anh xuống giường rót nước cho cô, cô lại treo trên người anh.
Thật sự không đau... Còn nữa... "Phó Hủ Kỳ cũng cố gắng nhớ lại," Có lẽ? Là ly nước trái cây kia có vấn đề.
Buổi tối bọn họ cùng Giang Hữu ăn bữa cơm, hắn thần thần bí bí lấy ra một hộp nước trái cây cho Tần Thần uống đêm, nhưng hắn không thích đồ chua, vì thế Phó Hủ Kỳ xuất phát từ lễ phép liền thay hắn uống thử một ngụm.
Kháo, hắn biết Giang Hữu không phải người đứng đắn gì, hơn nữa Phó Hủ Kỳ bị thứ này chi phối, ngay từ đầu mới làm ra loại chuyện này, chính mình tự cho là thông minh cảnh cáo quá hỗn đản.
Tiểu Kỳ đừng sợ, hình như là thuốc kích thích. "Cậu đứng dậy chuẩn bị mặc quần áo," Lát nữa chúng ta đi bệnh viện.
"Đừng... cái dạng này đừng đi bệnh viện ô ô..." Cô cảm thấy xấu hổ và mất mặt, trên người tất cả đều là dấu vết bị anh yêu thương, sao lại không biết xấu hổ mà đi chứ, huống chi cô còn vừa trưởng thành..."
Tần Thần Dạ cũng không phải là không biết giải dược như thế nào, nhưng là hắn quá sợ thân thể nàng sẽ đối với thuốc dị ứng hoặc là có cái gì khác phản ứng, nhưng nếu nàng sợ vậy cũng chỉ có thể dùng phương pháp thông thường giải quyết, nếu là nàng không thoải mái hắn cũng sẽ dừng lại.
Ngoan bảo, mệt mỏi thì nói với ca ca. "Thân thịt cứng rắn của hắn lần lượt chôn sâu rút ra, mỗi một miếng thịt mềm của nàng vừa nóng vừa ướt hút hắn.
Cô giống như là người rơi xuống nước giống nhau gắt gao ôm hắn, bởi vì hắn tương đối thanh tỉnh, cho nên mỗi lần đều theo suy nghĩ của cô lúc thì nhanh lúc thì chậm, tiểu tử kia tra tấn hắn, chờ hắn thanh tỉnh nhất định phải ăn đủ vốn.
Bảo khó chịu chỗ nào sao? "Tần Thần Dạ nhìn nàng đột nhiên cắn môi dưới nhíu mày, lo lắng hỏi.
Phó Hủ Kỳ nhỏ giọng nói một câu, anh nghe không rõ, vì thế áp mặt lên, hơi thở ấm áp của cô rót vào lỗ tai anh, kèm theo thở dốc: "Anh trai...... Phía sau cũng ngứa......
Thật sự là điên rồi, thân thể của nàng so với trong tưởng tượng của hắn còn muốn càng dễ dạy dỗ, "Tiểu Kỳ, ngươi như thế nào bây giờ còn cho ca ca rót thuốc a?"
Ân? Ân a...... "Giọng nói nghi hoặc của cô vừa phát ra đã bị anh đụng thay đổi vị," Chậm một chút...... Ca ca......
Chậm không được! "Anh cắn răng hung tợn," Bảo tự mình đốt lửa phải chịu trách nhiệm.
Ha ha...... Ca ca thật dùng sức......
Không cần lực bảo đã khóc rồi......
Ô...... Nhưng bây giờ...... Ca ca đem Tiểu Kỳ ân...... Thao khóc a......
Đúng vậy, tiểu bức sao cũng khóc, tất cả đều là nước.
Hư a...... Ca ca...... A......
Nàng đột nhiên thất thanh, thân thể kịch liệt run rẩy, cả người đều nhẹ như là muốn bay lên, thẳng đến một cỗ chất lỏng rót vào trong cơ thể nàng nàng mới khôi phục thanh âm, biểu tình tan vỡ thét chói tai.